hoài thương quá khứ đã ngùi phiêu linh phố xưa hồn đẫm lệ mình sông xưa triều đã lênh đênh mấy mùa nghe tàn cõi mộng hoang thưa con chim lại hót trên mùa lang thang mắt em hồ vỡ cung đàn thôi xuân nào cũng mộng tàn đêm thâu ngùi thương bóng nhỏ giọng sầu cõi kia cũng quạnh quẽ mầu lưu linh. Bóng Sương Ngày sương thành phố dâng mùa Đoạn 2 bài thơ Vội vàng thể hiện nỗi lo lắng của tác giả về thời gian và cuộc sống. đồng thời đoạn 2 còn thể hiện mong muốn cuộc sống, mong muốn được sống hòa cũng thiên nhiên của tác giả. ️️ Ngoài Cảm Nhận Khổ 2 Bài Vội Vàng, mời bạn tiếp tục đón đọc Quá khứ-hiện tại-tương lai cách nhau không xa, đôi khi chỉ một bước chân đi lạc chỉ một cái nắm tay hờ hững đã làm người bên ta rời xa mãi mãi. Hoài nghi - Thơ Hà Nguyễn Thư mời tham dự kỷ niệm 5 năm sinh nhật Cộng đồng Cây Bút Trẻ Chủ Nhật, Tháng Bảy 31 Cảm nhận bài bác thơ nhớ rừng (dàn ý - 7 mẫu) toàn bộ cũng chỉ từ là đa số hoài niệm trực thuộc về vượt khứ. Hổ chẳng lúc nào còn được chứng kiến những cảnh "đêm vàng bên bờ suối", được nhận thấy cảnh "những trời mát mẻ chuyển tứ phương ngàn Tiếng chim làm tôi nhớ đến một Chúa Kitô của quá khứ xa xăm. Niềm tiếc nuối ấy là do tiếng chim buồn ấy vang vọng hay là do chính lòng tác giả. Cách trả lời 4 * Bài thơ 1: Hoài niệm về Edo (Edo là Tokyo ngày nay): - Mười mùa sương xa quê hương, mười năm dài nhà thơ sống Văn thơ: Hoài Thu. Văn thơ: Nhớ quá. Âm Nhạc: Rạng Đông. Văn thơ: Tình Chiến Hữu. Tưởng niệm Giám đốc Sở Tình Báo Xâm Nhập Miền Bắc PHAN QUANG ĐÔNG. Tâm Thư nhân Kỷ niệm 55 Năm Ngày Quân Lực 19 Tháng 6 (1965-2020) Uz3G. Thơ Hoài Niệm Quá Khứ Và Hiện Tại, Vứt Bỏ Quá Khứ ❤️️ 35+ Bài ✅ Lắng Đọng Với Những Bài Thơ Hay Nhất Về Hoài Niệm Chuyện Xưa Cũ Những Bài Thơ Hoài Niệm Quá Khứ Hay NhấtChùm Thơ Hay Về Quá Khứ Cảm XúcThơ Về Quá Khứ Và Hiện Tại Hay NhấtThơ Về Quá Khứ Đẹp Và Ngọt NgàoThơ Về Quá Khứ Và Tương Lai Ấn TượngThơ Về Quá Khứ Tình Yêu Cực Cảm XúcThơ Vứt Bỏ Quá Khứ Tâm Trạng NhấtLắng Đọng Chùm Thơ Ngắn Về Quá Khứ Thơ Hoài Niệm Về Quá Khứ Bất HủLắng Đọng Với Những Bài Thơ Về Quá Khứ Buồn NhấtNhững Câu Thơ Hay Về Quá Khứ Và Hiện Tại Những Bài Thơ Hoài Niệm Quá Khứ Hay Nhất Đầy đủ những bài thơ hoài niệm quá khứ hay nhất và vô cùng cảm xúc, mời bạn cùng thương thức ngay dưới đây Hoài NiệmTác giả Hoài Niệm Trương Chi thổi tiếng tiêu buồnNiệm tôi cầm bút lệ tuôn ngâm ngùiNgười ta nghệ sĩ làm vuiRiêng tôi số phận chôn vùi vào thơNhiều đêm gối chiếc bơ vơVẫn cười cho kiếp tằm tơ nợ đờiĐôi khi củng mộng được thờiĐắng lòng ngồi khóc gọi mời trăng lên Lối Về Hoài NiệmTác giả Kim Minh Lối mòn ta cứ điBước gầy bên vách đáHỏi sao nắng chiều vàngMuốn về khơi màu lá…Mùa xuân hồng tao nhãXa mờ gót phôi phaMùa ve hát ngân ngaĐã khơi màu phượng nởHoài niệm xưa cùng em Hoài niệm trao về emLà đôi dòng lưu bútBằng nét chữ thanh taoXoa dịu màu nắng cháyBướm hồng khô bên giấyMàu áo trắng vương mâyBuổi trưa hè năm ấyThẹn thùng trao vào tay Hoài niệm xưa về đâyCánh diều dâng cao vútBao mộng mơ trào dângThêm chạnh lòng đôi chútÔi ! Thời gian thật mauNhư dòng nước cuốn sâuMang theo nhiều ký ứcHoài niệm xưa cùng em Màu thơ vương màu mâyTím bằng lăng nỗi nhớGiữa trưa hè bỡ ngỡHoài niệm xưa cùng em. Đành Thôi !Tác giả Hoài Niệm Trách anh đã quá sai lầmĐể em buồn khổ âm thầm chờ mongHôm nao anh quá nóng lòngYêu thương giờ đã bằng không mất rồiỪ thì duyên số mà thôiAnh bỗng hoài niệm nhớ môi em cườiEm ơi một kiếp thân ngườiÔi đời tan hợp anh cười ra điBây giờ sắp phải chia lyChuyện tình hai đứa anh ghi lỡ làngTrách ai gieo cảnh trái ngangThan ôi nghiệt ngã phũ phàng đắng cayThôi đành vĩnh biệt từ đâyKiếp sau ta hẹn xum vầy nha em…. anh xin lỗi vì tất cả mong rằng em luôn hạnh phúc Chùm Thơ Hay Về Quá Khứ Cảm Xúc Bỏ túi ngay chùm thơ hay về quá khứ cực lắng đọng và cảm xúc, lưu lại ngay bạn nhé Ảo ẢnhTác giả Nguyễn Hoàng Bước trong mưa tôi lội về quá khứTiếng bước chân dội vào tim nhắc khứ đằng kia, quá khứ rất gần,Quá khứ ngay đây, ướt tóe dưới chân. Nào là nụ cười ròn tan em đã cười bao lầnNào là ánh mắt em bao lần rạng ngời, e là làn môi mọng căng tươi trẻ…Em gộp thành đam mê quá khứ của tôi. Bước trong mưa tôi tìm thấy quá khứ rồiẢo ảnh/ em/ cùng tôi sóng như thổi hồn vào ảo ảnh đó được,Để em/ trong tôi/ sống động với thực đời. Trời rớt bão nên mưa vẫn rơiLòng hoang lạnh quẩn quanh tìm nơi rã rời, tiếng trái tim nhắc nhủ,Quá khứ đằng kia, quá khứ thật gần. Ai Cũng Đáng Được Yêu ThươngTác giả Chưa Rõ Muốn mở lòng để đón lấy yêu thươngSau chuỗi ngày dài mệt nhoài cùng quá khứNhưng liệu lỗi lầm kia rồi có được tha thứVì ai biết ngày sau lòng ai đó thế nàoPhút ban đầu ôm ấp những khát khaoThời gian chóng qua còn mấy điều giữ lạiHay rồi lại theo dòng đời mê mảiTa đánh mất đi ngày mai đã hẹn thềAi trong đời cũng đắm chìm vào những đê mêCủa một cuộc tình ngỡ êm đềm mãi mãiRồi đánh mất, rồi quay đầu ngoảnh lạiMới thấy xót xa quảng xuân xanh dại khờVậy hãy bao dung cho quá khứ đục mờVì dẫu thế nào kỉ niệm là để nhớKí ức đã từng khiến lòng buồn -vui đến nghẹn thởAi cũng đáng được yêu thương sau những thứ đã từng…. Gạt bỏ đi những chuyện quá khứ buồn để hướng tới tương lai qua 💙 Thơ Về Tương Lai 💙 Đọc ngay hai bài thơ viết về quá khứ và hiện tại cực hay và độc đáo chỉ có tại trên , đừng bỏ lỡ! Kiếp Trước Kiếp SauTác giả Anh Thi Đi Em trả lời đi rằng có yêu anh thật khôngTại sao cứ nói kiếp trước kiếp sau lòng vòngTrên đời nầy chỉ có quá khứ, hiện tại, tương laiLàm gì có chuyện kiếp trước kiếp sau an bài… Em tin có kiếp trước là nghe người ta nói…Nói rằng kiếp trước anh với em không có tiền duyênEm tin có kiếp sau là nghe thầy bói toán phán..Phán rằng kiếp sau mình gặp là không muôn phiền… Nếu có kiếp trướcanh đâu cần mai mối hỏi thăm về em làm gìNếu có kiếp sauanh sẽ đợi chờ em đến muôn đời vạn kiếp… Kiếp trước là vô lý em tin làm gì..Kiếp sau là phi lý em tin làm chiThôi thì em cứ tin anhĐừng tin số kiếp để anh cô đơn một minh……. Em thử lòng anh chứ em nào tin vào số kiếpSống là phải vượt qua quá khứ, hiện tại, tương laiChết về với cát bụi, tạo hóa đã trao cho mỗi ngườiNên sống phải xứng danh, chết phải gương soi cho đời… Vậy thì kiếp này ta hãy yêu nhauĐừng mê kiếp trước kiếp sau mà lỡ duyên mình….Vậy thì kiếp này ta hãy yêu nhauMình vui hạnh phúc, thủy chung yêu thương trọn đời… Chỉ Là Anh Yêu Em QúaTác giả Chưa Rõ Rời xa anh rồi, e có hạnh phúc khôngNhững gì mơ mộng chắc giờ em đã cóCuộc sống của em bên người tình mới đóCó cho em được những ngọt ngào ấm êmVà có khi nào… gió lạnh về trong đêmNgười ấy ôm em đến tận khi trời sángĐể em gối đầu lên cánh tay vẫn đangNhẹ nhàng vuốt ve mái tóc em yêu dấuChắc là người ấy sẽ chẳng hề có đâuNhững lúc đợi em dù lâu vẫn cứ đợiDù cho mưa dăng, hay nắng gắt bầu trờiVẫn giữ đúng lời… đã hứa phải đón đưaGiờ này nơi ấy, em đã ngủ hay chưa ?Có được yên giấc hay chập chờn trong mộngVà có khi nào em chợt nhớ anh khôngPhút giây yếu lòng em tìm lại quá khứAnh tự biết mình… chẳng có đâu những thứMà người ta có và sẵn sàng cho emNên anh đành phải, chấp nhận đứng và xemNgười anh rất yêu ” là em ” bên người khác. Thơ Về Quá Khứ Đẹp Và Ngọt Ngào Cực ngọt ngào qua những lời thơ về quá khứ đẹp và cảm xúc nhất, những quá khứ thật đẹp sẽ luôn ở mãi trong tim mỗi người Anh Sẽ Dẫn Em Đến Lối Yêu ThươngTác giả Văn Đức Tân Em trông chờ gì những thứ đã rêu phongChút tình cũ mong manh mùa yêu năm ấyCó người đi chẳng bao giờ ngoảnh lạiSao người hiện tại chẳng thể phôi pha Buồn làm gì những chuyện cũ đã quaAi cũng có thuở mình thương mình nhớHợp tan đây đó là duyên là nợBỗng chốc sâu đậm, bỗng chốc xa xăm Tình yêu lặng thầm nỗi nhớ cũng lặng cămKhông ngã rẽ nào đưa em về chung lốiĐọc đến đây xin em đừng bối rốiBởi anh chỉ muốn em cười qua những vần thơ Anh biết ngàn năm con sóng vẫn xô bờNhưng năm tháng qua đi, ai quay trở lại được thời con gáiEm hãy vui lên xin đừng ái ngạiTự thả trôi đi những giấc mơ dài Quá khứ đẹp mấy có lúc sẽ phôi phaiHãy để cuộc sống trôi qua không hoài lãng phíCó những người đến chỉ để ra điCó những chuyện xảy ra chỉ để làm kỉ niệm… Hãy nhắm mắt lại và mở cửa trái timHãy trải lòng ra để thấy hạnh phúc em mãi tìmĐưa tay đây, anh nắm tay em qua mọi nẻo đườngĐưa tay đây, anh sẽ dẫn em đến lối yêu thương. Đừng Về Quá KhứTác giả Thiên Tuấn Em đừng viết thơ khi về quá khứChỉ thêm buồn thêm nỗi nhớ miên manNước mắt em rơi chắc giờ đã cạnThôi em đừng buồn khi đã chia ly. Đã lâu rồi thôi em hãy quên điĐể những gì đôi ta quá khứ đẹpNhư giấc mộng đôi uyên ương hồ điệpĐã xa rồi vẫn lại về bên nhau. Cuộc tình ta có rất nhiều nỗi đauKhi người mãi dấu anh về mọi thứDẫu em biết anh không chấp quá khứNhưng anh ghét những người lừa dối anh. Khi anh hỏi em cứ mãi lặng câmNhư chết lặng trong những điều anh biếtCon tim anh như ngọn lửa tiêu diệtChẳng thể nào chấp nhận được em ơi. Chuyến Tàu Quá KhứTác giả Phạm Kiên Gởi về quá khứ những niềm đauCủa cõi riêng mang đẫm giọt sầuĐã cố tìm quên chiều phố cũSao còn gợi mãi mộng ngày sau Gởi về quá khứ những niềm đauLối vắng thềm xưa đã nhạt màuGió cuốn bay đi ngàn lá úaThôi đừng vương nữa khúc tình sâu Gởi về quá khứ những niềm đauHờn trách chi thêm chẳng quyện trầuNào phải mình ai chìm hũ đắngNgười đi cũng gắng gượng dòng châu Gởi về quá khứ những niềm đauThêm cả thương yêu lên chuyến tàu ….Xin giữ cho nhau hoài niệm đẹpBây giờ và mãi mãi về sau !!! Thơ Về Quá Khứ Và Tương Lai Ấn Tượng Từng câu thơ về quá khứ và tương lai qua bài thơ Ngày Già dưới đây như chứa đựng muôn điều lo lắng, suy nghĩ của tác giả về cái tuổi xế chiều Ngày GìaTác giả Hoanghoon Ai người than trách tuổi gìaCho ngày kém sắc bóng tà cứ điCuối đời ta được những gìSuy tư trầm lắng muốn ghi mấy tờ Tìm vui qua ít vần thơGửi bầu tâm sự lờ vờ đường quenRút về góc nhỏ phận hènThảnh thơi ngồi nhớ xuân bên nhịp đời Tương lai qúa khứ đẹp khơiNguồn vui dĩ vãng một thời dọc ngangĐôi khi nông nổi mơ màngHương tình thú vị như thời thơ ngây Lòng yêu sức sống tràn đầySuy đi ngẫm lại những ngày giống nhauAi quàng héo hắt rã nhàuNgười thêu cảnh đẹp rạng mầu đó thôi… Tham khảo thêm những bài 👉 Những Bài Thơ Về Lòng Kiên Trì👈 Thơ Về Quá Khứ Tình Yêu Cực Cảm Xúc Đón đọc những bài thơ về quá khứ tình yêu cực cảm xúc và chứa đựng nhiều nỗi niềm, bạn đã biết chưa? Đi Qua Quá KhứTác giả Phuong Vuong Tình yêu đi qua, đọng lại nỗi nhớDa diết tâm hồn thương nhớ niềm đauThôi thương đau ta đành xin cuộn lạiCho tâm hồn sống mãi kỷ niệm xưa. Dưới cơn mưa ta vội vàng gội rửaKỷ niệm buồn vẫn mở cửa chờ taMuốn đi xa để không còn mong thấyCơn mê này sao nỡ lấy niềm vui. Rượu buồn ơi ta xin khui uống cạnRượu cạn dần ta chán nản thân taBước chân qua một cuộc đời tăm tốiTa lạc loài trong bóng tối tình yêu. Ta về đây tìm lại chút ánh nắngTỉnh ngộ rồi lòng trống vắng đơn côiMong xa xôi ta một thời lầm lỡVui cuộc đời ta gỡ rối con tim. Vui trong mưa không còn cay mí mắtĐêm hoang tàn ta đóng chặt để quênNgẩn mặt lên khi ân tình rộng mởNgười đón chờ đợi ta ở tương lai. Thơ Vứt Bỏ Quá Khứ Tâm Trạng Nhất Đọc ngay những bài thơ vứt bỏ quá khứ cực tâm trạng và đầy da diết, sẽ thật tiếc nếu bạn bỏ qua chùm thơ hay dưới đây Buông Bỏ Để VuiTác giả Nguyễn Đình Huân Chợt nhớ về ngày xưa ấy dại mình ta ngồi bên bờ sông về tình người ngọt bùi cay giành nửa đời thua thắng được chi. Sống vô thường gạt bỏ hết sân chấp nhận với những gì mình cóYêu con người thương chúng sinh cây cỏGạt nỗi buồn hãy buông bỏ để vui Có ích chi khi cứ mãi ngậm ngùiÔm quá khứ ta chôn vùi hiện tạiChuyện tình xưa với nỗi buồn hoa cảiKhi người ta đã đi mãi không về Còn mình ên ôm ấp mãi lời thềAi đã hứa cuối chân đê ngày ấyTuổi thanh xuân ta mới tròn mười bẩyMới đó mà đã được mấy chục năm Cuối tháng ba biết em có về thămKhu vườn xưa có hương thầm hoa bưởiCó khi nào thấy trong lòng tiếc nuốiKý ức ngọt ngào cái tuổi hoa niên. Tình Yêu Vĩ Mô…Tác giả T-DN Tăng Đạo Nhân Thật tốt khi được yêu, nói đùaThật tốt để làm cho lý trí trở nên điên rồĐừng đợi thông báo về vận may ở chế độ chờ. Lúc đó, trời mưa, tôi không chịu ngày đó đã sống 1 cuộc đời khủng khiếpViết nhẹ tình yêuTạm dừng vài giâyCon người ít nhất phải biết cười. Trái tim vẫn muốn đập,Rồi đợi nỗi cô đơn vụt đùa quá miễn cưỡng,Tôi sai rồiTất cả chúng ta đều đã trải qua điều nàyTôi biết điều quan trọng là phải bình tĩnh. Nói về một vài lần tình yêu vĩ mô có tốt hay khôngTôi nhớ quá khứ buồn chán như thế nàoĐừng chạy trốn,Hãy đứng vững để mọi chuyện tốt Niềm vui hạnh phúc đã thay đổi khẩu vịSau đó vứt bỏ quá khứ đi. BuôngTác giả Tùng Trần Ta buông thả những gì còn sót lạiNơi tâm hồn quằng quại suốt bao nămCứ cho qua chuyện quá khứ lỗi lầmĐể những giọt mưa dầm thôi lã chã Thời gian trôi sẽ mang đi tất cảNỗi u hoài trong dạ bấy lâu nayTìm cho mình một lối rẽ ngày maiChớ nghĩ suy những gì không tồn tại Buông hết đi đừng ngập ngừng e ngạiĐời của mình chứ nào phải của aiTrái đất tròn rồi mỗi thứ đổi thayNếu mệt mỏi hãy buông tay người ạ Cuộc đời người ai không từng vấp ngãCó giận hờn buồn bã được gì đâuSao mãi hoài ôm ấp một niềm đauBuông thả đi bắt đầu thay kết thúc Vững vàng lên đừng bao giờ ngã gụcNếu đủ rồi đến lúc phải buông thôi. Tiếp thêm niềm tin, động lực để bạn có thể thành công hơn trong cuộc sống với 💜 Thơ Về Niềm Tin 💜 ngoài chùm thơ hoài niệm quá khứ Lắng Đọng Chùm Thơ Ngắn Về Quá Khứ Cực lắng đọng với chùm thơ ngắn về quá khứ hay nhất, cùng đọc và cảm nhận ngay dưới đây Quá khứ trôi đi quá khứ buồnNhìn lại quá khứ lệ càng tuônChẳng biết ai tạo nên qua khứBao nhiêu quá khứ bấy nhiêu buồn Ngẫm nghĩ lại những điều trong quá khứThấy mình khờ mình dại quá người ơiBa mươi xuân có phải nửa cuộc đờiChưa hiểu hết cái gọi là cuộc sống Ngẫm nghĩ lại những điều trong quá khứMới hiểu ra chân lý cuộc đời nàyLuôn song hành hạnh phúc và cay đắngNhư hai mặt của đêm ngày nắng mưa Vất vả nhiều rồi, nghỉ ngơi đi em!Nghĩ nhiều thêm đâu đổi thay gì chứ…Cho mình thời gian để ủ yên quá khứVết thương nào rồi cũng sẽ lành thôi. Thơ Hoài Niệm Về Quá Khứ Bất Hủ Hoài niệm một chút với thơ về quá khứ bất hủ và đặc sắc nhất, những bài thơ hoài niệm quá khứ cực hay chỉ có tại Quay Về Quá KhứTác giả Nguyễn Đình Huân Em muốn quay về quá khứ mà thôiCho em cảm thấy cuộc đời đáng sốngĐể đêm đêm khi chìm trong giấc mộngEm vẫn mơ về hình bóng người xưa Ba năm trôi qua người ấy đón đưaCon đường đất những buổi trưa tới lớpHàng cây xanh hai bên đường bóng rợpMùa hè về bất chợt tiếng ve ngân Trời mưa đường trơn suýt té bao lầnTình đôi ta lớn dần theo năm thángEm vẫn nhớ mối tình xưa lãng mạnTuổi học trò cùng bè bạn vui chơi Ta đã bên nhau say đắm một thờiTay trong tay người xưa ơi còn nhớNụ hôn đầu đời phập phồng hơi thởĐến bây giờ mà cứ ngỡ hôm qua Ngày chia tay người ấy đã đi xaBỏ lại em nơi quê nhà lạnh giáTuyết vẫn rơi trong lòng em mùa hạMùa đông về em nhớ quá vòng tay Đừng bỏ qua chùm ❤️️ Thơ Về Hạnh Phúc ❤️️ vô cùng ngọt ngào và tình cảm sau đây bên cạnh chùm thơ hoài niệm quá khứ có ở trên Lắng Đọng Với Những Bài Thơ Về Quá Khứ Buồn Nhất Gửi đến bạn bài thơ hoài niệm về quá khứ buồn và mang nhiều tâm trạng của người viết, đọc và cảm nhận nỗi buồn được lòng ghép qua từng câu thơ Về Vùng Quá KhứTác giả Thiên Ân Về vùng quá khứ tìm emCỏ úa ngập miền xơ xác , xác xơMười năm đốt cháy dại khờGiả dối mọc bờ hiu hắt thời gian Về vùng quá khứ thở thanNắng gió bàng hoàng rơi rớt giọt đauLinh hồn trinh nữ xé ràoAi nhốt ” mận , đào ” tình chớm phôi phai Về vùng quá khứ đắng cayNgồn ngộn đêm ngày ai cắt xén nhau?Thói đời đen bạc tủi sầuMộng cũ rách nhàu đẫm ướt mồ hôi Về vùng quá khứ tàn hơiSương khói dứt lời trượt té về đâu?Nửa đêm uống cạn trăng saoCuộc sống muôn màu , muôn vẻ ai hay? Về vùng quá khứ mỏng dàyDĩ vãng khôi hài không rõ dung nhanKhơi mau hết đống tro tànVò nát tơ vàng hoen ố rèm mi Quá KhứTác giả Trường Phi Bảo Em viết bài thơ dành riêng cho quá khứCái quá khứ không thuộc về anhCái quá khứ mang đầy sự lỡ lầmMột thời em dụm dành, cất giữ… Đâu đành lòng khơi câu chuyện buồn xưa cũĐâu muốn kể chi anh những khoảng trống riêng tưQuá khứ ơi xin hai tiếng giã từĐừng đem người ấy tới sau những giờ rỗi rãi Tự cho phép mình hóa thành cổ máyCó khoảng thời gian em hăng say công việcCó khoảng thời gian qua đi đầy hối tiếcKhông thể nào dừng lại, cứ mãi miết trôi xa Cái quá khứ từng làm em thiết thaCả khi ngủ cũng khó lòng chợp mắtCứ day dứt, cứ ruột đau se thắtGiờ kể anh nghe dù… lửa tắt… tro tàn Người ấy chết thật rồi sau cuộc tình đi hoangAnh đừng lo – kẻ tới sau phiền muộnAnh đừng lo – em đã không còn bướngThủy chung cũng cần có giới hạn anh à! Em viết bài thơ dành riêng cho quá khứ màĐâu có cho anh đừng bận tâm suy nghĩHãy yêu nhau lúc anh thật sự tỉnh tríVà lúc em cần một bờ vai chỉ để thấy bình yên. Ai Đi Về Quá KhứTác giả Phạm Chữ Mặc Nhiên Ai đi về quá khứChợt nghe lòng trầm tưNgàn lời than vãn sựBóng chiều buồn lệ dư. Ai đi về quá khứNhớ ngày xưa tố nhưĐoạn trường cung diệu tứÔi tiếng huyền bậc sư. Ai đi về quá khứThống trầm chiều cổ ngưLá vàng rơi gió cứCuốn theo hồn đau nhừ Ai đi về quá khứNghe ngàn thương thấm từTa và ta cảm dựCố hương buồn áo thư. Những Câu Thơ Hay Về Quá Khứ Và Hiện Tại Bỏ túi ngay những câu thơ hay về quá khứ và hiện tại được chúng tôi tuyển chọn và gửi đến quý độc giả. Quá khứ ơi tao buông tay mày nhé..Tao chờ hiện tại nối tiếp tương lai.. Nén thật sâu vào quá khứ chôn vùiLau nước mắt cho nụ cười sống lại… Bao yêu thương nước mắt lẫn nụ cườiĐành gom lại chôn vùi vào quá khứ Hãy sống trọn theo con tim hiện tạiĐừng dối lòng hẹn kiếp sau gặp lại Bởi vì biết người chẳng là một nửaTự nhủ lòng…quá khứ sẽ dần quên Lăng xăng tâm động thêm phiền nãoTrở về hiện tại rõ chiêm bao. Đầy da diết khi đọc chùm 👉Thơ Tình Buồn Cảm Xúc Ngắn Hay 👈 ngoài chùm thơ hoài niệm quá khứ hay mà chúng tôi đã có ở trên, uống một ngụm cafe và thưởng thức bạn nhé Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp Về Bạn Bè, Học Trò, Tuổi Thơ ❤️️ Kỷ Niệm Xưa ✅ Sưu Tầm Những Vần Thơ Hay Đặc Sắc Về Kỷ Niệm Xưa Đẹp Đẽ. Những Bài Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp Hay NhấtThơ Hay Về Kỷ Niệm ĐẹpChùm Thơ Về Kỉ Niệm Đẹp Hay Sâu SắcNhững Bài Thơ Về Nâng Niu Kỉ Niệm Ý NghĩaThơ Về Kỷ Niệm Xưa Cảm XúcChùm Thơ Về Kỷ Niệm Bạn Bè HayThơ Kỷ Niệm Tuổi Học Trò Nổi TiếngThơ Ngắn Về Tuổi ThơThơ Về Hoài Niệm Tuổi Thơ Sâu LắngThơ Hoài Niệm Về Quá Khứ HayThơ Về Kỷ Niệm Tình Yêu Thi VịThơ Về Sự Tiếc Nuối HayThơ Nhớ Cảnh Xưa Hay Đặc Sắc Những Bài Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp Hay Nhất Tuyển chọn những bài thơ về kỷ niệm đẹp hay nhất gửi đến bạn đọc. Chùm thơ này sẽ giúp bạn như được quay ngược thời gian về những ngày thơ ấu. Hành trang vào đờiTác giả Nguyễn Đình Huân Tôi quay về mặc cả với tuổi thơXin quá khứ hãy đợi chờ chút nhéTôi sẽ trở về cái thời thơ béDẹp mọi chuyện đời tôi ghé về thăm Kỷ niệm ngày xưa cũ kỹ rêu phongLúc nhỏ cưỡi trâu nhong nhong ra ruộngLũ trẻ con múc nước sông để uốngRủ nhau ra đồng bắt muỗm nướng ăn Cuộc sống ngày xưa thiếu thốn khó khănĐi học về, dắt trâu chăn đến tốiKhoai lang nướng trong tro rơm nóng hổiĐám nhóc mình vừa thổi vừa chia Có những trò chơi con trẻ đam mêĐánh đáo đánh khăng, ven đê đá bóngChiều buông xuống dẫn trâu về cuối xómKhói lam chiều mẹ sắp dọn bữa cơm Bữa cơm chiều mùi gạo mới thật thơmCòn có cả mùi khói rơm khói rạGia đình với quê hương là tất cảLà hành trang vào đời, mình đã mang theo. Tuổi thơ kỷ niệmTác giả Đức Trung – TĐL Tuổi thơ gắn với dòng sôngRủ nhau đi tắm “tồng ngồng” ban cây – cao mấy cũng vừaĐua nhau nhảy sóng nô đùa thỏa thuê. Bâng khuâng nhớ những ngày hèPhượng hồng đỏ thắm, tiếng ve rộn thôn cho đến cuối làngVi vu gió thổi mênh mang sáo diều. Miền quê biết mấy thân yêuĐàn trâu no cỏ…những chiều hoàng quê lòng thấy bồn chồnTuổi thơ in đậm tâm hồn ước mơ…! Tìm lại tuổi thơTác giả Ngọc Chi Muốn tìm lại tuổi thơ yêu dấuBên bạn bè thơ ấu ngày xưaNói sao cho hết cho vừaNgây thơ trong sáng em chưa biết gì Nhớ những buổi cùng đi bắt bướmHái hoa xinh thắm đượm mùi hươngÉp vào quyển vở vấn vươngTuổi thơ lưu dấu yêu thương ngọt ngào Sao quên được cùng nhau trốn bắtDưới vườn hoa muôn sắc xinh tươiKẻ tìm người trốn vui cườiTiếng cười vang vọng đến nơi chân trời Đây tấm ảnh một thời thơ dạiQua bao năm lưu lại đến giờNụ cười xinh xắn ngây thơXóa tan đi hết âu lo buồn phiền Ôn kỷ niệm nỗi niềm tâm sựÔi thời gian sao cứ mãi trôiHồn nhiên trong trắng đâu rồiLàm sao tìm lại một thời tuổi thơ? Tuổi thơ ngâyTác giả Ngọc Quang Hà Từ dạo người đi đã bấy lâuLàng thôn thiếu bóng nguyệt bên cầuRiêng tôi vẫn nhớ mong người ấyCùng thuở thiếu thời mê mãi chơi Em tôi ngày ấy tuổi thơ ngâyBím thắt vai gầy lọn tóc mâyLí lắc tươi cười xinh quá đỗiMận hồng chín mọng thắm đôi môi Không biết em giờ có khác xưa?Ra đường giản dị chẳng se suaCó còn nũng nịu khi hờn dỗiCó lỗi nhằm tôi cố đổ thừa Tình âm thầm đến, vẫn thơ ngâyHai đứa ngồi hong vạt nắng gầyChút ấm bên chiều vương sót lạiTròn xoe ký ức buổi sum vầy Rồi người biền biệt chốn xa quêĐã mấy thu nay chẳng thấy vềSáng tỏ trăng vầng đêm tiễn biệtThẩn thờ hai đứa ngẩn đường đê Chạnh nghĩ về người lưu luyến thêmTrăng khuya nghiêng đổ hắt bên thềmĐèn đêm mờ ảo bên hè vắngKhô khốc gió đùa lúc nửa đêm Đọc Thêm 🔰Bài Thơ Ngày Xưa Và Bây Giờ🔰 Bên Cạnh Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp tặng bạn chùm thơ hay về kỷ niệm đẹp, cùng thưởng thức ngay nhé! Ngày xưaTác giả Phạm Yến Thả hồn về lại ngày xưaLũy tre giỡn gió lá vừa đong đưaBướm vàng lượn mướp trêu đùaHương lài thoang thoảng giữa mùa trắng hoa Ổi khoe chín mọng la đàBóng râm vú sữa thiết tha gọi mời!Mồng tơi hái trái trò chơiNhặt hoa sứ trắng khi vơi nắng chiều Năm ba đứa bạn thân yêuTrưa hè khúc khích bao điều trẻ conKhi thương…lúc giận…rồi hờnVắng nhau đã vội lon ton kiếm tìm Chiều về rủ ngắm đàn chimChia nhau khoai nướng chùm sim nhoẽn cười!Ngày xưa…một thuở xinh tươiHồn nhiên chưa biết đời người trắng đen Bồi hồi kỷ niệm đan xenƠi! Ngày xưa ấy… cài then tâm hồn! Kỉ niệm tuổi thơTác giả Sói Già Cô Độc Ai cũng có một thời kỉ niệm“Cái ngày xưa”…tìm kiếm an lànhCái thời mũi dãi xanh xanhSuốt ngày trốn mẹ rồi rình chạy đi. Con trai thích chơi bi đánh khẳngRồi đánh quay thua thắng om xòmTrưa hè người cứ lom khomMít thì chát xít, mắt nhòm trộm ngay. Con gái hả….hai tay đánh chắtQuả bưởi non bay thật cao làChơi trò bịt mắt, trồng hoaNhảy dây, nhảy ngựa chan hòa tiếng ve. Như lũ quỷ đem nhè con chuộtCon gái kia chạy tuốt kêu làngCon trai thích chí cười vangGiận, ừ có đấy nhưng càng thích trêu. Ôi quá khứ, quê nghèo đám bạnNhững trò chơi chẳng chán bao giờQua rồi như một giấc mơCho tôi một vé tuổi thơ trở về. Tuổi thơ tôiTác giả Huỳnh Minh Nhật Tôi lớn lên với những cánh diềuChiều nội đồng gió thoảng phiêu diêuBên triền đê thả bò đá bóngĐể bây giờ thương biết bao nhiêu Tôi lớn lên với những trò chơiGiấu trong tim ước mộng xa vờiTuổi thơ ơi những ngày rất đẹpĐể giờ đây theo cả cuộc đời Tuổi thơ ơi một ngày khôn lớnLà cuộc đời tôi nhớ trong mơQuê hương ơi một lần nức nởLà cả đời tôi viết vào thơ… Nhớ lại kỷ niệmTác giả Cong Chinh Kỷ niệm ấy… Vẫn còn trong tôi…Dẫu rằng sự ấy đã cuốn trôiTrong trần gian không bao giờ có nữa…Bởi thực sự vĩnh viễn đã qua rồi! Phong sương bóng nguyệt thấp thoáng mờEm về trong gío nhập hồn thơChếnh choáng ngây hồn cơn gió thoảngKỷ niệm xưa thấm say khật khờ… Bây giờ vo tròn trong vần thơTrời đẹp trăng thanh hiện rõ mờMong manh hẹn hò ta nhớ chuyệnNhớ lại kỷ niệm cái thời ngu ngơ… Chùm Thơ Về Kỉ Niệm Đẹp Hay Sâu Sắc Xúc động cùng chùm thơ về kỷ niệm đẹp hay sâu sắc được tổng hợp dưới đây. Tuổi thơ tôiTác giả Thuy Ha Le Tuổi thơ tôi gắn với lũy tre làng,Bên cánh đồng trưa hè vang tiếng sáo,Chiều khói bếp loang..khoảng trời huyên náo,Tiếng trẻ gọi trâu về…chầm chậm dọc triền đê. Tuổi thơ tôi là những đam mê,Vi vu cánh diều giữa trưa nắng gióTây Nam Lào thổi khô ngọn cỏ,Mặt lấm lem bùn…chao cái tép, con tôm. Tuổi thơ tôi là những buổi sớm hôm,Cắt cỏ đồng sâu…lác, năn đồng Cói…Chiếc đòn xóc nhọn hai đầu oằn mỏi,Chòng chành chân ghì…bấm đốt đường trơn. Tháng tám mùa mưa những cơn bão dỗi hờn,Hất tung cả những mảnh che manh liếp,Tường phên đất…đêm trăng ai mải miết,Dẫm chân đều…nhào trộn xây nên. Tuổi thơ tôi là những buổi triều lên,Nước nhẩn vịch sông..nhủi con cua, con tép,Cười rạng rỡ dù bụng đang xẹp lép,Chỉ dám mơ về hương vị của sắn khoai. Tuổi thơ tôi là những lúc mệt nhoài,Trục lúa, giũ rơm…vơ lá thông rú Gám,Xe thồ củi dốc Trung Vên nắng xám,Chúm chím cười..ai đó đẩy hộ xe… Khuya lắc…tờ mờ tiếng õe ẹt kéo che,Mùi mật mía thơm lừng ngọt khắm,Đêm học ôn…trong bồng bềnh thăm thẳm,Ngủ gục trên bàn…mơ ước giảng đường xa. Tuổi thơ tôi nghiêng trong ánh trăng tà,Trốn trai làng…khúc kha khúc khích,Khóm chuối mày, tao không đứa nào nhúc nhíchMẹ bảo rồi…còn phải học anh ơi.. Đêm trăng thanh nghe tiếng gió ru hời,Dừa hàng xóm…nhẹ nhàng ai leo hái,Trời động mưa..mứn bà..ai đã phải,Lấy que sào..chọc mãi..để đừng rơi!!! Tuổi thơ tôi bên cánh võng chơi vơiTiếng mẹ ru em..à ơi..sâu lắng,Bóng Cha già hai sương một nắng,Tuổi cao rồi vẫn bươn chải nuôi con… Buôn ruốc Quỳnh Lưu…chợ Cộ lối mòn,Lúa chợ Huyện đâm xay hàng xáo,Cất rớ Cá lang…rạm..ao bà Thảo,Khoai lang non chấm nước cáy đặm đà. Để bây giờ đã bao tháng năm qua,Nơi xa xứ lòng tôi luôn khắc mãi,Những gì đã qua cho tôi thêm từng trải,Thương nhớ một thời…đau đáu tuổi thơ quê!!!.. Dòng lưu bútTác giả Quốc Phương Dòng lưu bút…sổ tay còn đóHè lại về… phượng đỏ sân trườngNgười nay tóc đã điểm sươngMà bao kỉ niệm vấn vương trong lòngCó những lúc… ước mong trở lạiCái thời mà… dưới mái trường xưaCùng nhau đùa nghịch sớm trưaThương thầm nhớ trộm đón đưa cuối chiềuTình khờ dại… cô liêu lẻ bóngChỉ đơn phương…ca vọng khúc tìnhRằng người thiếu nữ dáng xinhYêu mà không dám tỏ tình là saoDòng lưu bút… đi vào tâm tríBao năm rồi.. ngự trị trong timNổi trôi cuộc sống kiếm tìmMỗi mùa phượng nở đắm chìm nhớ nhung. Kỷ niệm một thờiTác giả Hồng Dương Kỷ niệm ấy ngày xưa nhung nhớThủa sinh viên ai nỡ đã quênÙa về ký ức không tênNhí nha nhí nhảnh dệt nên tuổi hồng Lòng chợt nhớ mênh mông xưa cũKỷ niệm ơi sao phủ mênh mangNỗi lòng ký ức thênh thangBao nhiêu kỷ niệm tim càng nhớ thương Ngày với tháng vô thường bình thảnKỷ niệm là tình bạn xa xôiChợt bùng nhung nhớ chơi vơiNhớ thương tuổi ngọc cuộc đời sinh viên Trong đêm trực đầu tiên tuyệt diệuAó trắng bay một điệu thơ ngâyBạn bè khuya sớm vui vầyDạt dào kỷ niệm tình đầy tình thương Tim xao xuyến lòng vương nỗi nhớBạn bè giờ mỗi đứa mỗi phươngPhong ba mỗi đứa mỗi đườngTrời ơi nhớ quá nẽo đường sinh viên Đọc thêm chùm 🔰Thơ Kỷ Niệm Ngày Ra Trường Sau 20, 30 Năm🔰Ngoài Chùm Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp Những Bài Thơ Về Nâng Niu Kỉ Niệm Ý Nghĩa Cùng thưởng thức những bài thơ về nâng niu kỷ niệm xưa ý nghĩa. Những dòng thơ cảm xúc sau đây chắc hẵn sẽ khiến bạn cảm thấy xúc động nhiều. Thư gửi người xưaTác giả Thanh Hùng Nhớ em nhiều em có nhớ anh khôngChiều nay gió thổi bềnh bồng rất lạCó một chút hơi sương và lạnh giáLen vào tim anh nghe cả nỗi niềm Em yêu à khi trời đã vào đêmCó chiếc lá ở bên thềm rơi khẽNgàn tinh tú trên bầu trời sáng nhẹCó một ngôi dường như hé môi cười Em yêu à hoa xuân nở thật tươiAnh cũng thấy cuộc đời này đẹp quáVì ta đã dành cho nhau tất cảTrái tim yêu và cả mối tình hồng Em yêu à em có biết hay khôngCó những buổi trời vào đông lạnh lẽoMưa rơi nhẹ cho tâm hồn khô héoƯớc cùng ai trên mọi nẻo đường dài Em yêu à giờ mình đã chia haiĐâu còn nữa ngày tương lai thật đẹpBởi cách trở cho tình xưa vội khépĐành phải đem kỷ niệm ép vào lòng. Lá vàng về cộiTác giả Chưa rõ Lá vàng khi chẳng thể xanhGió lay nhẹ cũng trở thành hư vôMẹ giờ mẹ ở nơi mô!Sinh thời nón lá nhấp nhô ngoài trờiMẹ đâu được chút thảnh thơiQuanh năm vật lộn với đời nuôi conSắn gạc hươu nắm vuông trònHấp trên lá mít cho đàn con thơMỗi ngày gạo chỉ vài bơCơm độn ngày ấy bây giờ vẫn thơmHồn mẹ khuất giữa rạ rơmSắt se gió lạnh chớm mi lệ nhòa. Tuổi thơ tôiTác giả Toàn Tâm Hòa Tìm về ký ức xa xôiLặng trong tiềm thức bờ môi ngập ngừngTuổi thơ kỳ diệu tưng bừngBuồn vui sướng khổ đã từng trải qua Tôi yêu bến nước cây đaDòng sông trĩu nặng phù sa đắp bồiDạt dào tiếng Mẹ đưa nôiTung tăng những buổi chiều trôi trên đồng Nhớ hoài những buổi trưa nồngLén Ba, lén Mẹ chạy vòng ven đêĐầu trần, chân đất say mêThả hồn theo tiếng tỉ tê dế mèn Thân gầy mặt mũi rám đenChiếc ô… là một lá sen che đầuVui đùa quên mất… đã lâuTrận đòn Ba đánh phủ đầu… ham chơi Tìm về những buổi chiều trôiSáo diều buông nhịp lý lơi trên đồngĐong đưa bảy sắc cầu vòngĐắm mình trên những nhánh sông xanh ngời Bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vờiTuổi thơ là một phần đời mộng mơTôi tìm về lại ngày thơDường như một thoáng tình cờ về thăm Ước gì quay ngược tháng nămĐể tìm lại chút lặng thầm… vô tư…! Thơ Về Kỷ Niệm Xưa Cảm Xúc Giới thiệu chùm thơ về kỷ niệm đẹp ngày xưa cảm xúc mang nhiều hoài niệm được chúng tôi chọn lọc và gửi đến bạn. Ký ức tuổi thơTác giả Phạm Ngọc Vĩnh Tuổi thơ tôi cũng giản đơnKể từ cái buổi đống rơm đầu làngChợ về vỡ ối quáng quàngQuặn đau bên ánh rơm vàng, mẹ sinh Lớn trên giải đất Làng TrìnhBốn mùa hoa trái quê mình ngát hươngLúa đồng cõng trĩu hạt sươngDìu tôi chân bước tới trường lon ton Sớm xuân trảy hạt ngô nonMiệng thơm hương luộc, mắt nhòm khói bayChiều thu se sắt heo mayNướng khoai bỏng rát thọc tay túi quần Đêm hè vọng tiếng mõ ngânChờ bà lễ phật chia phần oản thơmThế rồi ngày tháng lớn lênVẫn trong ngào ngạt về bên hương đồng Cọng rơm… chiếu trải mền congSắc vàng lót ổ ấm mong tháng ngàyTuổi thơ ký ức dâng đầyBạc đầu vẫn đượm tháng ngày vàng rơm Kỷ NiệmTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Kỷ niệm thời gian ghi trong thơDù ướt ấm màu mùi bão mưaLưa thưa cánh mộng trôi trôi đóMan mắc trong hồn dài giấc mơ Kỷ niệm thời gian vẫn còn ghiSợ thiếu duyên tình lạc nẻo thơCách trở nhau lâu như xa lạTrời mây xanh phố lòng đổ mưa Kỷ niệm thời gian cát bụi mùHồn lang thang đêm mây phủ mờThăm thẳm xa nhau thêm mòn mỏiGió đêm viếng hỏi lạnh hoang vu Kỷ niệm đã xa tận cõi mơBiết gửi theo ai bao lời chờThương thương nhớ nhớ ghi đâu đóBóng em vẫn trôi xa tít mờ Nhớ tuổi thơTác giả Trà Thơ Vườn mơ gửi gắm nối dây diềuKhúc bổng đưa hồn đẫm sáo tiêuMấy nhịp âm thầm ru bến hiểuĐôi dòng lặng lẽ gợi bờ xiêuTrò vui giả cưới anh làm kiệuHứng khởi đùa chơi đám rước chiềuPhận bạc phai tình câu nợ thiếuÔm sầu mỏi gối nhặt bông diêu Khung trời kỷ niệmTác giả Lâm Anh Tuấn Hãy đốt đi khung trời kỷ niệmĐể tro tàn với mụi thời gianTrôi theo mây, mây trời quên lãngĐêm thu về lắng đọng nào tan Kỷ niệm xưa là trời thu nhỏĐêm ngồi buồn đếm những vì saoÔi tuổi thơ giờ còn đâu nữaNay ra đi đến tận phương nào Dòng thời gian lơ lững thầm điĐêm thanh tao có tiếng rì rìNhớ thương ai trúc lòng nức nởHay buồn vì không bạn cố tri Gió âm thầm giấc ngủ đu đưaĐưa người về một giấc mộng xưaNơi đó có khung trời kỷ niệmTan đi rồi đọng lại thành mưa! Đón đọc thêm chùm các 🍃Bài Thơ Ngày Xưa🍃Ngoài Các Bài Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp Chùm Thơ Về Kỷ Niệm Bạn Bè Hay Tuổi thơ cùng bạn hiện lên thật đẹp thông qua chùm thơ về kỷ niệm đẹp cùng bạn bè hay sau đây Bạn hỡi! Ta về đâu?Tác giả Chưa rõ Bạn hỡi! Ta về đâu?Khi xa buổi ban đầuMái trường xưa lặng lẽÁo bạc màu đã lâu Từng mùa phượng đơm hoaMùa áo trắng nhạt nhòaMưa chiều phôi phai xóaDấu chân người in qua Dòng đời trôi lặng lẽThời gian khẽ đong đưaĐời dạt trôi tám hướngBiết nói sao cho vừa? Tôi vẫn nhớ những chiềuKể về chuyện tình yêuThời ngây ngô xa vắngRượu sưởi nồng ánh trăng Hay những lúc lặng thinhChẳng ai nói một lờiNghĩ suy về hoài bãoNhững gian khổ cuộc đời Chiều nay rơi mưa bụiPhượng trải hồng gót chânChạnh lòng, tôi chợt tủiÔi đâu rồi cố nhân? Tình BạnTác giả Donna Mai Hồng Thu Phố xưa người cũ nơi nàoNgày xưa mờ ảo cứ nao nao lòngThời gian hun hút hư khôngQuay đầu nhìn lại tuổi hồng đã xa Người đi lệ đã nhạt nhòaThân thương mấy độ còn ta lạc loàiTử biệt cho lệ ngắn dàiKỷ niệm, dĩ vãng xoay hoài vấn vương Hạt muối chia, lạc hạt đườngThiên thần khuất bóng dạ thương nhớ hoàiMơ sao như áng mây bayTrôi đi muôn nẻo có ngày gặp nhau Nhớ bạn nên cứ nghẹn ngàoPhố nay đã vắng ngôi sao mất rồiCòn tôi và chỉ còn tôiĐau lòng xót dạ bồi hồi nhớ thương Kiếp này chung một đoạn đườngNhưng ân tình sẽ mãi vương nặng lòngBạn như mây trắng trời trongTheo tôi một kiếp, đêm đông ấm tình Tôi và anhTác giả Huỳnh Minh Nhật Mình lớn rồi năm tháng cũng trôi mauKỷ niệm xưa chắc không thể phai màuAnh và tôi là bạn đồng trang lứaRa tử vào sinh máu lửa bên nhau Tôi ngồi đây… nhớ kỷ niệm thời xưaThời lấm lem đâu ngại nắng với mưaBữa đói bữa no – lo từng đồng bạcBát cơm một màu, điếu thuốc chia đôi Thời gian trôi rồi hai đứa hai nơiĐời nghiệt ngã, tôi – anh không cùng hướngNhưng anh hỡi! Mặc đi đừng nghĩ ngợiNơi quê nhà đừng quên kẻ tha phương Tôi và anh mỗi đứa một con đườngCon đường nào cũng trập trùng sương gióNhững bẫy to miếng mồi luôn hiện rõCuộc đời này vốn dĩ chẳng là mơ Ta hãy sống cho trọn từng hơi thởMặc khó khăn, vấp ngã hãy đứng lênBầu nhiệt huyết thuở xưa ta còn đóQuả đất tròn, ta sẽ gặp lại nhau… Năm tháng bạn bèTác giả Chưa rõ Ta có trong năm tháng bạn bèTrong lối mòn xưa cỏ rêu cheNửa đời chìm nổi về bên bạnLại vui như chẳng nắng sương gìTa có trong năm tháng bạn bèMạ trong ngọn gió lạnh lùng khuyaCha trong hạt cát đêm sao hiệnVà em trong đèo núi cách chiaTa có trong năm tháng bạn bèNiềm thương nỗi nhớ với say mêCâu thơ thức đến canh gà muộnTóc bạc bên đèn đọc nhau ngheTa như sóng ấy dễ tan điBạn là ghềnh đá dấu ta ghiNhững gì sâu thẳm ngoài vô tậnĐều có cho ta giữa bạn bèRét quá nên thơ không thể ngủĐốt lên ngọn lửa ấm lòng nhauNgoài kia sông nép vào bóng cỏĐêm lạnh vắt ngang tiếng còi tàu… Thơ Kỷ Niệm Tuổi Học Trò Nổi Tiếng Cùng hồi tưởng lại khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp cùng những bài thơ về kỷ niệm đẹp tuổi học trò nổi tiếng dưới đây. Tuổi học tròTác giả Nguyễn Mây Lặng nhìn chiếc lá bàng rơiLàm em nhớ lại cái thời học sinhTuổi thơ trọng nghĩa nặng tìnhThầy cô bè bạn chúng mình bên nhau!Bảng đen trang giấy trắng phauBút chì-thước kẻ – sáp màu nhỏ xinhVới tà áo trắng khiết tinhThướt tha trong gió dáng hình thanh tao!Tới trường í ới gọi nhauMày, tao,cậu,tớ dạt dào niềm vuiCái thời cắp sách xa rồiThầy cô bè bạn mỗi nơi một người!Hỏi rằng bạn có nhớ tôi?Thầy cô ngày ấy bây giờ ở đâu?Tóc xanh giờ cũng điểm màuPhai theo năm tháng dãi dầu nắng mưa!Thầy cô chắc vẫn như xưaVững tay chèo lái để đưa học tròBao đêm trăn trở âu loBên trang giáo án mong trò học nên!Cơm cha áo mẹ không quênThầy cô dạy chữ lớn lên xây đời!!!!!!! Một chút hoài niệm tuổi học sinhTác giả Quê Hương Qua rồi cái tuổi học sinhQua rồi cái tuổi chúng mình ngây thơTuổi xuân dệt bao ước mơTung tăng cắp sách đón chờ tương laiQua rồi những buổi sớm maiÁo dài phấp phới cùng ai tới trườngTinh khôi như những giọt sươngHoa phượng đỏ thắm rợp đường tuổi thơQua rồi những buổi ban trưaTan trường ai đón ai đưa đi vềVi vu trên quãng đường đêÁo dài phấp phới tóc thề ngang vai..Qua rồi ký ức một maiQua rồi những tháng năm dài mộng mơTuổi xuân dệt muôn ý thơCho ta hoài niệm thẫn thờ trong tâm. Nhớ tuổi học tròTác giả Đỗ Thị Kim Hoa Đã bao mùa nhìn phượng vỹ đơm hoaĐã bao năm xa rời trường lớp cũBạn bè xưa biết có còn đông đủ ?Thầy cô xưa biết ai mất ai còn ?Đứa đường đời công danh trải thênh thangĐứa vắn số vùi sâu ba tất đấtĐứa bạo bệnh đếm từng ngày lay lấtĐứa cuộc đời nhẹ tựa khói sương bayBao nhiêu năm ngày ấy buổi chia tayTrang lưu bút bao nhiêu điều gói ghémChút vấn vương chưa một lần hò hẹnCánh phượng hồng trao vội phút chia lyAi ngập ngừng che giấu mối tình siAi vô tư hay giả vờ không biếtSợ nước mắt nhoè trang thơ ly biệtMiệng mĩm cười sao khoé mắt cay cay ….Tuổi học trò đẹp tựa những áng mâyMàu trắng muốt trên nền trời xanh thắmBạn bè ơi trong lòng yêu yêu lắmCó một thời cháy bổng những đam mê …. Thương lắm tuổi học tròTác giả Chưa rõ Tuổi học trò ơi, thương lắm mái tóc mâyEm đạp xe qua phố dài phượng vĩNghe trong gió, lời ai thủ thỉCho mình về cùng lối với cậu nghe!Tuổi học trò ơi, thương lắm tiếng veCánh phượng ép đỏ trang sách nhỏLời thầy cô thân thương còn đóCả bụi phấn nào rơi trắng ước học trò ơi, thương lắm những vần thơCũng vụng dại, ngu ngơ thời đang lớnCó cánh cò, chở giấc mơ cha trĩu nặngCó ánh mắt người, sao lén nhìn biết bao, những ngày tháng đã xaTrong trẻo quá, chẳng bao giờ thấy lạiCon tàu đã qua, sao qua mãi mãiCó chuyến tàu nào cho tôi trở lại, tuổi thơ tôi? Ôi! Thời đi họcTác giả Nguyễn Thành Vẫn nhớ thời xưa chuyện mái trườngTrăm trò nghịch dại.. Ấy mà thươngVào nhìn lớp lại nhanh chân bướcĐến điểm danh xong nhẹ gót chuồnBuổi thực hành thì tâm phấn khởiHôm thi cử bỗng mặt u buồnBao năm cũng đã già thêm tuổiVẫn nhớ thời xưa chuyện mái trường. Giã từ áo trắng thơ ngâyTác giả Huyền Thư Giây phút cuối, xa rời ngôi trường cũXa bạn bè, nơi ấp ủ niềm thươngTuổi học trò, lưu luyến mộng yêu đươngGiờ cách trở, nỗi buồn vương…khóe mắtChân bước mãi, biết lòng đau như cắtChẳng dám nhìn, chỉ cúi mặt….quay điLệ chảy đầy, tuôn ướt cả bờ miÔm kỷ niệm, bẽ bàng…khi tiễn biệtMàu Phượng đỏ, tiếng ve sầu da diếtĐành chôn vùi, những tha thiết…từ đâyThôi giã từ, bao ước vọng thơ ngâyThôi khép kín, chuỗi ngày….mơ với mộngTôi đứng giữa, bầu trời cao lồng lộngMắt dõi nhìn, khoảng xa rộng…thênh thangTự hỏi lòng, ngày tháng sẽ dần tanHay nhớ mãi, dẫu thời gian….chẳng đợi. Ngoài Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp, Tặng Thêm 👉 Thơ Về Tuổi Học Trò, Học Sinh 👈 95+ Bài Thơ Kỷ Niệm Hay Nhất Thơ Ngắn Về Tuổi Thơ Nếu bạn muốn tìm lại hương vị tuổi thơ thì đừng bỏ qua các bài thơ ngắn dưới đây. Bức tranh tuổi thơTác giả Hồng Hà Đường về ngập lá me bayLang thang tìm lại những ngày tuổi thơDòng sông sóng nhẹ ven bờCon thuyền cô lái lững lờ nước trôi Chiều xuân nhạt nắng cuối trờiCon diều ai thả chơi vơi mây ngànLẫn trong tiếng sáo ngân vangNhư tiếng ai gọi ta đang chở về Chở về thơ ấu miền quêVới bao ký ức tràn trề hiện raTuổi thơ dẫu biết đã xaVẫn hằn in đậm như là bức tranh Ký ức tuổi thơTác giả Ánh Sương Mai Thời gian không tuổi ai ơi!Ngang đời như bão cuốn trôi phủ ru mẹ hát ngọt bùi,Đong đưa nhịp võng em vùi giấc thơm. Đâu rồi hắt nắng mùi rơm?Đầu trần chân đất trốn tìm mỗi rồi những buổi tắm mưa?Đưa tay em hứng giọt thưa mát lành. Hè về khúc hát thêm khô cuống rạ chân nhanh thả vu vẳng tiếng sáo diều,Bầu không lộng gió chở nhiều ước mơ. Tìm về một thoáng tuổi thơ,Nhặt ngày tháng cũ cho thơ thêm người một kiếp long đong,Đuổi theo mộng rã ròng tấm thân. Rồi khi mỏi gối chồn chân,Giật mình ngoảnh lại dội phần khát khao! Tuổi thơTác giả Lộc Lê Chuyện từ ngày xửa ngày xưaCái thời còn nhỏ tắm mưa ngoài đồngBắt cua rồi lại bắt cồngVô tư trong sáng lòng không ưu phiền Kéo co, đuổi bắt, tắm tiênNăm mười chạy trốn không phiền một aiChiều chiều giúp mẹ luộc khoaiNghe bà kể chuyện những ngày đã qua Thời gian thấm thoát trôi xaBây giờ con đã lớn khôn thành ngườiNhưng con vẫn nhớ một đờiQuê nhà có mẹ đang chờ đợi con! Tuổi ThơTác giả Trương Đinh Mái trường cùng với tuổi thơEm thầm ao ước, thầm mơ mộng sớm mai, mỗi buổi chiềuĐuổi đàn bướm lượn, cánh diều lên cao. Cùng bạn chơi cạnh bờ aoTheo chú chim chích bên hàng rào chợt gặp những cơn mưaĐội lá sen lại để đưa nhau về. Ngày mai cô giáo ra đềTả cảnh mưa gió có hề gì mãi đến những năm sauNhớ lại ngày ấy biết bao êm đềm Thơ Về Hoài Niệm Tuổi Thơ Sâu Lắng Tiếp theo là những bài thơ về hoài niệm tuổi thơ sâu lắng, về những ngày ta còn bé, chơi những trò chơi độc đáo cùng lũ bạn trong xóm. Một góc tuổi thơTác giả Anh Nguyễn Ôi thời hoang dại xa xôiTừ trong kí ức chiều vơi ùa vềNày đây bến nước triền đêĐi trâu ghé lại chiều hè cây đa Là nơi chúng bạn la càTrái banh bưởi mõm hay là đánh khăngVài ba cô bé lăng xăngchơi dây nhảy ngựa dung dăng chốn tìm Đứa thì vác ná bắn chimĐứa thì vắt vẻo lim dim ngủ ngàyQuay về cái thuở thơ ngâyMải chơi chẳng nghĩ nên hay bị đòn Nhưng rồi sau giấc ngủ ngonHôm sau quên hết…véo von đầu làngTrưa hè trời nắng chang changCùng nhau lõm bõm bên hàng tre xanh Dòng sông trong vắt lượn quanhĐi vào giấc ngủ đêm thanh ngày nàoThời gian mải miết lượn chaoNgồi đây suy ngẫm đã vào năm mươi Tuổi cao giờ vắng tiếng cườiChỉ còn đâu đó nụ cười hanh haoChao ôi bỗng nhớ xiết baoMột thời thơ dại ngày nào xa xôi. Nhớ mãi tuổi thơTác giả Trương Thị Anh Ngày còn bé chăn trâu cắt cỏNgười cùng trâu, lũ nhỏ tung tăngTuổi thơ đẹp như rằm trăngNgây thơ trong trắng đánh khăng thả diều Lưng trâu mỗi chiều về tắt nắngTrên bãi sông bình lặng thả diềuTuổi thơ xưa thật đáng yêuSáo diều no gió trong chiều gió thu Đường quê đó vi vu gió mátCánh đồng làng bát ngát màu xanhCò về sải cánh bay nhanhLưng trâu sáo sậu loanh quanh vui đùa Ôi nhớ lắm mỗi mùa lúa chínNgát hương thơm bịn rịn ngày mùaThả trâu cùng bạn vui đùaTìm trong đụn rạ bắt cua giỏ đầy Từ thuở ấy gió lay cành bưởiBiết nhặt hoa dấu gửi tặng emTrăng thanh gió mát bên thềmQua rồi vẫn nhớ nỗi niềm tuổi thơ. Quay ngược thời gianTác giả Hưng Xuân Vặn đồng hồ để quay ngược thời gianVề cái tuổi đầy ngây thơ vụng dạiNơi kỷ niệm vui buồn trên đất bãiTung cánh diều thả mộng ước lên cao Ta trở về với cảm xúc ngọt ngàoCó cô Tấm trong lời ru của mẹGiữa nắng hạ vang tiếng cười đám trẻBắt chuồn chuồn để cắn rốn tập bơi Chiều hoàng hôn tiếng sáo vọng lưng trờiChùm hoa gạo nơi đầu làng cháy đỏCó giếng nước bên sân đình rộng rãiĐứa nhảy dây chỗ chạy chốn chơi chuyền Ở nơi này cuộc sống thật bình yênChẳng náo nhiệt ồn ào như thành thịLòng trong sáng tình người là vốn quíBánh đa vừng một ngụm nước sẻ chia Nhiều năm xa trái tim vẫn khắc ghìVề mảnh đất khi xưa mình khôn lớnCâu quan họ về người ơi người ởMãi còn vang cùng trái khế ngọt lành. Tuổi thơTác giả Hoàng Trọng Lợi Tuổi thơ mơ ước bao điềuGửi vào cánh diều đến tận trời caoTuổi thơ mơ mộng biết baoDập dìu tiếng sáo chiều nao thu về Thả trâu ngoài bãi ven đêĐể đi bắt dế đem về chọi chơiĐất thì có sẵn khắp nơiLấy nặn pháo nổ bạn ơi đền mình Cô em hàng xóm xinh xinhLẽo đẽo theo mình cổ vũ trò chơiHoa cỏ mọc khắp mọi nơiHái cài mái tóc em tôi rồi cười Lớn rồi mỗi đứa một nơiKỷ niệm xưa cũ một trời tuổi thơEm giờ phiêu bạt phương nàoCó còn nhớ tới tuổi thơ quê mình. Xin trả lại tuổi thơTác giả Hồng Dương Xin trả lại tuổi thơ chút nắngNụ cười vui sâu lắng nhớ thươngBạn bè một thuở vấn vươngXa rồi kỷ niệm mái trường thân yêu Xin trả lại yêu kiều trang sáchĐôi mắt buồn xa cách năm xưaNỗi buồn vương vấn phượng đưaVô tình thơ dệt dấu xưa tuổi hồng Trả về lại bồng bềnh sương sớmMá ửng hồng mới chớm nghĩa yêuBước chân nhè nhẹ yêu kiềuThẫn thờ gió thổi bao nhiêu tâm tình Trả về lại hồi sinh mùa hạĐường luyến thương như đã hẹn thềNhững gì xưa củ đê mêLặng yên thăm thẳm lê thê vô hình Xin trả lại nhạc tình ve hátTrả lại đi bát ngát ước mơTrả đi tuổi dại tuổi khờBao nhiêu nỗi nhớ… bao giờ lắng quên? Tham khảo trọn bộ 🔰Thơ Về Tuổi Thơ Quê Hương Hay🔰Ngoài Những Bài Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp Thơ Hoài Niệm Về Quá Khứ Hay Hòa nhịp cảm xúc với những vần thơ hoài niệm về quá khứ hay nhất bên cạnh các bài thơ về kỷ niệm đẹp. Chuyện xưa nayTác giả Thanh Hùng Em còn nhớ chuyện ngày xưaChơi trò cút bắt đội mưa trên đầuChơi trò em giả cô dâuĐi theo người khác qua cầu phụ anh Để cho tình vỡ tan tànhAnh buồn rơi lệ chạy nhanh theo đòiAi ngờ giờ cũng vậy thôiThuyền sang bến khác hết rồi còn đâu Ngày xưa chỉ giả u sầuGiả làm người lớn hát câu chuyện buồnĐâu ngờ chuyện ấy luồn tuônTrẻ con người lớn đều buồn giống nhau Giờ em như một chuyến tàuAnh sân ga nhỏ chợt đau trong lòngCó còn gì nữa mà mongThuyền em tách bến bên vòng tay ai Để anh trượt hết dốc dàiChuyện tình dang dở tương lai héo mònNgỡ rằng ngày ấy trẻ conNgờ đâu hệ lụy vẫn còn hôm nay. Người xưa ơiTác giả Thanh Hùng Người xưa ơi mình còn nhớ nhau khôngHay từ dạo theo chồng rồi quên hếtChỉ ta ngốc mới ngồi đây thêu dệtGiấc mộng say đã lịm chết theo ngày Người xưa ơi có hiểu nỗi lòng nàyChiều tàn tạ mưa bay cùng lá đổNgọn gió cũng hay nổi cơn thịnh nộNên buồn phiền biết thố lộ cùng ai Người xưa ơi nhiều năm tháng mệt nhoàiMuốn quên hết mà nguôi ngoai chẳng dễNhìn mưa đổ cứ ngỡ là giọt lệRớt bên đời nhân thế nỗi sầu bi Người xưa ơi giờ ta giữ được gìBao kỷ niệm đã đi theo ngày thángMãi ôm ấp tình buồn trong dĩ vãngĐể thẫn thờ ngao ngán nỗi niềm đau Người xưa ơi tình cũ đã phai màuChiều mưa đổ chợt nhớ nhau nhiều quáThu sắp đến bồi hồi trong tấc dạNén nỗi lòng tất cả sẽ qua thôi. Về với tuổi thơTác giả Hoa Đồng Nội Xin một lần về lại tuổi ấu thơĐược nghe tiếng ầu ơ bên cánh võngVới bè bạn đùa vui cùng chong chóngBắt ve sầu cái nóng của tháng năm Thời gian trôi giờ cũng đã xa xămXin một vé ta nằm đê hóng gióNhìn mây trắng, ngắm cánh diều nho nhỏKhúc khích cười đánh cổ cỏ vui ghê Cho tôi về thủa ấy dưới sông quêCùng tắm mát hả hê mò chai hếnLũ trai gái bên nhau hồn đan bệnHỏi vé nào tôi đến được tuổi thơ Hoàng hôn buông dưới phố ta ngẩn ngơGiọng ai thoảng ngâm thơ như tiếng mẹTa thầm lặng mở lòng mình khe khẽƯớc một lần, đứa trẻ của ngày xưa. Cho tôi về tuổi thơTác giả Thủy Tiên Cho tôi một vé đến ngày thơVề bến sông xưa nước vẫn chờTrâu nghé đằm mình trong nắng gắtBạn bè nghịch tắm giữa ban trưa. Cho tôi một vé đến ngày xưaTím biếc lưng đồi cánh hoa muaCài tóc em làm cô dâu nhỏHoàng hôn đổ tím để ai chờ. Tôi muốn quay về tuổi ấu thơChiều nao gió bão cuộn bất ngờTrẻ con ngốc nghếch nên vui sướngthoả thích gom về trái rụng xơ. Cho tôi một vé đến ngôi trườngThầy cô dạy dỗ viết yêu thươngBạn tôi áo trắng tung tăng bướcChỉ có niềm vui chẳng nỗi buồn. Cho tôi được tới cánh đồng xaVi vút diều bay tiếng sáo hoàNgõ nhỏ chờ trông giờ họp chợMẹ về tay xách bánh vừng đa. Tôi muốn quay về tuổi thơ tôiRừng xanh mây biếc lặng lờ trôiBóng ai thấp thoáng bên sườn dốcCó phải đã về bà ngoại ơi! Tôi muốn được về hỡi tuổi thơCười vui nghịch ngợm thủa khù khờTiếng ai trong vắt ngoài kia thếGọi nhớ quay về ơi tuổi thơ! Thơ Về Kỷ Niệm Tình Yêu Thi Vị Bên cạnh thơ về kỷ niệm đẹp, bạn có thể đón đọc thêm những câu thơ về kỷ niệm tình yêu đầy cảm xúc thi vị. Kỷ niệm thủa học tròTác giả Trăng Trần Em may quá đã kịp bước lên tàuĐể cùng anh ngược về thời nông nổiKỷ niệm tuổi thơ vẫn còn nguyên nóng hổiCái nhìn nhau bối rối cuối sân trường !Kỷ niệm một thời áo trắng thật dễ thươngTa tung tăng đi đến trường rảo bướcSải bước chân trên con đường ngập nướcCơn mưa rào bất chợt ướt áo em !Mưa tuy lạnh nhưng em lại ấm thêmBởi bên em có người hùng che chởMột bài thơ vẫn còn đang viết dởNhưng để lại trong nhau những nỗi nhớ vô bờ !Em trách anh sao lại quá dại khờKhông nói hết câu để bây giờ nuối tiếcTa xa nhau xa khoảng trời xanh biếcNghĩ về nhau mà tiếc mãi ngày xưa….! Vùng kỷ niệmTác giả Dang Dat Ngồi lơ đễnh thả hồn vào cõi nhớThuở mười lăm mười sáu tuổi ngây thơTóc xõa ngang vai áo trắng đến trườngViết thơ tình gởi nhau màu mực tím Trường em trường anh hai trường đối diệnLúc tan trường đông chật cả lối điHai chúng ta quen biết đã lâu rồiNhưng chưa nói câu gì với nhau cả Có những lúc trong hồn em rất lạHay nghĩ thầm “người ấy” chẳng biết chiGặp nhau hoài cứ đỏ mặt thẹn thùngCon trai thế chắc suốt đời cô lẻ Em đâu ngờ có một ngày anh nói“Cô bé ơi ..anh đã lỡ yêu rồiTình yêu này duy nhất chỉ em thôi …”Và khi đó em ngượng ngùng bẽn lẽn… Vườn tao đàn chiều công viên hò hẹnNhững thơ tình trong lưu bút ngày xanhĐêm trời mưa khi phố thị lên đènTa cùng nhau biết bao là kỷ niệm Khoác áo chinh nhân xa trường xa lớpĐể đi về lặng lẽ chỉ mình emVà anh đi chưa thấy bóng trở vềEm mòn mỏi ..một ngày em xuất giá… Trao aiTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Dòng thơ kỷ niệm nàyXa nhau đã lâu rồiĐêm nay ngồi ghi xuốngDạt dào cơn nhớ thương Nét chữ kỷ niệm nàyBiết sao gửi tới tayIn dấu đã lâu ấySao chẳng thấy bóng ai Lời ghi kỷ niệm nàyDòng thơ lạnh đêm sayVang vọng bầu trời ấySao chẳng tới lòng người Tình thơ kỷ niệm nàySao gặp gỡ nhau đâyGom mãi thời gian ngóngThơ tình này trao ai Anh nhé xin về yêu kỷ niệmTác giả Vỹ Nhi Thôi anh nhé xin về yêu kỷ niệmVì tình còn mãi ngàn năm đợi mongCon thuyền hạnh phúc lạc bến sôngLại không hẹn sẽ trở về nẻo cũ Thôi anh nhé xin về yêu kỷ niệmChuyện ngày xưa hai đứa một vòng tayDẫu ước mơ còn vàng óng thật đầyTrời đã chẳng còn xanh mây hy vọng Thôi anh nhé xin về yêu kỷ niệmYêu mùa thu mưa đổ rất vô tưYêu sắc lá trong rừng đọng sương mùNhững ngày anh và em chia con dốc Thôi anh nhé xin về yêu kỷ niệmMùa hạ trắng hoa vàng ép trong thơDòng chữ nhỏ chứa thật nhiều ước mơBuổi trưa vỉa hè quán kem trao tặng Thôi anh nhé, xin về yêu kỷ niệmCảm ơn anh tình yêu dẫu hương bayEm nhớ ngàn đời như đá thơ ngâyVuông sân nắng sẽ mãi còn rất nắng Xin yêu anh – như tình yêu ngày ấyNhưng im lìm trong tâm thức đâu hayNgày hôm xưa vỗ về ngày hôm nayXa nhau rồi, xin về yêu kỷ niệm Kỷ niệm và ký ứcTác giả HNLC Kỷ niệm xưa chưa bao giờ quên lãngKý ức buồn mãi lãng vãng trong timKỷ niệm ơi ta giờ vẫn đắm chìmKý ức ấy như mủi kim buốt nhóiKỷ niệm nào cho tình yêu sương khóiKý ức còn le lói những dấu yêuKỷ niệm ta dài quãng vắng đường chiềuKý ức đã nhiều đêm rồi thức trắngKỷ niệm đây sao giờ đành im vắngKý ức dài như đường thẳng song songKỷ niệm yêu giờ nghe đắng trong lòngKý ức thuở ngập tràn sông ân áiKỷ niệm xa bao giờ quay trở lại?Ký ức thầm gọi mãi một tên emKỷ niệm vui nhiều khi trót nhớ thèmKý ức cũng say mèm theo men rượuKỷ niệm đau muôn đời như vĩnh cữuKý ức đầy như bướu nặng oằn lưngKỷ niệm sầu chất chứa nỗi bâng khuângKý ức vẻ từng vết thương sâu thẩmKỷ niệm em quá ư là sâu đậmKý ức anh làm sao xóa cho đành Tình bạn họcTác giả Nguyễn Thị Liên Anh có nhớ thuở còn đi họcHai đứa mình,…bạn chọc ghép chiều tan lớp, lên đồiHái từng trái chín, đưa môi nhem anh quá ! Làm em phải tức !Trái đang ăn cũng giựt cho đành..Đường đồi đá sỏi loanh quanhĐuổi nhau mà chạy,..tranh giành trái niệm ấy vẫn còn trong tríLớn lên rồi để ý anh thương !Sao còn ngại lối, e đườngBây giờ mang nỗi vấn vương trong xa cách thầm mong tương hộiGặp lại rồi…bối rối như xưaLòng anh biết nói sao vừaYêu em nhiều lắm mà chưa tỏ tình…!!!Thôi ! Thì cứ lặng thinh như vậy !Để cho ta không thấy ngượng ngùngGiữ hoài một chút nhớ nhungChẳng ai hay biết,..Bạn cùng học mơ ước, của hồi thơ dạiMãi không quên hương trái đầu mùaVị đời ngọt ngọt, chua chua…Như bao câu nói..thật, đùa khó quên….! Không nên bỏ lỡ 🔰Thơ Kỷ Niệm Ngày Cưới Hài Hước🔰Bên Cạnh Những Vần Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp Thơ Về Sự Tiếc Nuối Hay Những vần thơ về sự tiếc nuối hay như nói lên nỗi lòng của những người trưởng thành. Bên cạnh những bài thơ về kỷ niệm đẹp thì bạn có thể thưởng thức những bài thơ về sự nuối tiếc sau Nuối tiếcTác giả Thiết Dương Thuở bướm say hoa nở ngập ngờiTan trường chung lối mộng đầy vơiMà thơ em viết chưa tròn nghĩaVà nhạc anh biên cũng vụng lờiChẳng dám khoe liều lo bạn dỗiNên đành giữ kín sợ tình rơiĐể rồi một sớm người xa mãiMới thấy bâng khuâng lả bóng đời. Nếu màTác giả Thanh Hùng Nếu ngày xưa chẳng ngây thơThì nay đâu phải đợi chờ vấn vươngCũng đâu thổn thức đêm trườngNhớ về hình bòng tôi thương thuở nào Nếu mà tình tựa chiêm baoThì thôi chấm dứt dạt dào nhớ mongĐể không gặp phải bão lòngVì người ta đã tay trong tay rồi Nếu tình đã lỡ xa xôiThì thôi tiếc nhớ bồi hồi làm chiMộng xưa sao mãi ôm ghìKhi người như cánh chim di cuối trời Nếu mình đã cách đôi nơiCó than hay thở thì đời mấy vuiĐể thêm cay đắng ngậm ngùiNghĩ rằng giữa biển lỡ xui đắm thuyền Yêu mà lắm nỗi truân chuyênMấy ai giữ trọn ước nguyền chung đôiSông kia còn có lở bồiXá gì tình cảm thế thôi người à. Nuối tiếcTác giả Đăng Từ Lầm lũi mình anh đếm bước điHồn vu vơ lắm hồn nghĩ gìHoàng hôn đã buông cho đêm gọiNhững u buồn từ những chia ly Tình duyên người hỡi sẽ ra saoNơi đây cùng anh có nghẹn ngàoGiấc mộng đã tan kịp đông tớiTóc bay xa xôi những chốn nào Xa nhau dòng sông buồn hiu hắtNgày đó mây tơ chầm chậm trôiLá khô đỗ xuống cho gió khócHết cả mơ vàng giữa mắt môi Rồi những giận hờn biết nơi đâuNói đi chớ để đêm rớt sầuBên người thời gian qua có vội?Về đây ngồi ngắm trời thương đau Đêm nay điệu buồn nghe buốt giáKỷ niệm còn em để lệ rơiĐường lặng yên nghe hồn nói khẻTình ru xa còn đắm say người Mộng lẻn vào hồn này bé nhỏDìu nhau về những khoảng trời xưaTình cờ bên đời em ngồi đóNhư chờ lạnh lùng rớt thành mưa Hàng cây sẽ khóc hết một đờiVì nay tình mình đã xa xôiBao giờ thấy nhau một lần nữaHẹn cho một kiếp sau mà thôi Nuối tiếcTác giả Ngọc Quang Hà Có những lúc canh khuya bình rượu cạnĐêm giăng sầu, bầu bạn sẽ chia ai?Mãi vì ai trăn trở suốt canh cách trở nhớ ai miền xa thẳm. Có những lúc đắm chìm men say trải dài, ta gặm nhấm thời gian,Nghĩ miên man hồn gửi đám mây giao động tâm can hoài nỗi nhớ. Quẩn nơi ấy, lối xưa đầy Mắc khép hờ, trăn trở kẻ tha người đi sao chẳng đến cuối giăng mắc tình vương người lữ thứ. Lời em nói trong tim là “điệp ngữ”.Sóng trong lòng bao hư ảo trào ngào yêu, rung động đến mây đưa thoảng bâng khuâng buồn lắng đọng. Nơi xa xứ canh khuya sầu tĩnh vầng trăng tỏa sáng tối năm đường về sánh bước dưới trời biền biệt vọng xưa cùng nuối tiếc. Nuối tiếcTác giả Thiên Ân Thả vu vơ tóc biếcBay về cuối đường thơNgõ em về ai biết?Mấy kẻ ngóng trông chờ Em dường như xa lạXa rồi một tầm tayNgày ta về miền hạNgất ngưởng một trời say Hong khô kỉ niệm vỡXao xác những hẹn hòMèo đôi khi ngán mỡĐói bụng thích co ro Níu đôi chân vội vãVết thương sâu gọi mùaKhen em thời hoa láKẻ đón rồi người đưa Đào sâu muôn suy nghĩKhơi chi giếng cạn lòngAnh như người vô vịSuốt ngày đeo lông bông Tuổi thơ đã mấtTác giả Hồng Dương Tuổi thơ bỏ rời đi chơi mãi,Vô tư cùng cuối bãi đầu bờ,Cánh diều chở nặng ước mơĐam mê cuồng loạn mong chờ mênh mông Kìa mực tím tím nồng giấc mộngTìm mắt nhau mơ mộng phượng hồngThả lòng trong cõi thinh khôngHồn nhiên thêu dệt hồn bồng bềnh trôi Tuổi thơ ngược tàu rời ký ức,Kỷ niệm xưa bất lực rưng rưngSông đời trôi mãi lạnh lùngThời gian tàn nhẫn chẳng ngừng rời xa Tuổi gõ cửa dò la tin tứcTa lặng thầm oan ức oan saiNỗi buồn khoác nặng bờ vaiTuổi thơ trốn mất xơ chai cõi hồn Xin trả lại nụ hôn nồng thắmTrả lại đây mắt dắm đuối nhìnTrả đi trả lại tuổi tiênMây hồng xây mộng thơ in lầu tình Hồn tan vỡ thấy hình già cỗiTội lỗi đâu ai dối ai hayLắng nghe tiếng khóc đêm nayThấm câu ước nguyện mãi ngày xa xưa Chiều kỷ niệmTác giả Ngô Thiên Tú Chiều kỷ niệm em lang thang thơ thẫnNhớ anh buồn lẩn quẩn ngỏ đường quenMưa thì thầm làm nhung nhớ anh thêmMối tình cũ mênh mang trong ký ức ôi chân nhỏ lạc loài theo lối cũBàn chân buồn vì thiếu một người bênKỷ niệm xưa làm xao xuyến buồng timHình bóng cũ lênh đênh trong tiềm thức Em thẩn thờ đến nơi hò hẹn cũNhớ anh buồn đôi mắt chớp long lanhKhông có anh hình như trời lành lạnhBàn tay giờ lại thiếu một bàn tay Em nuối tiếc những ngày xa xưa cũNụ hôn nào lưu luyến mãi chưa quênKỷ niệm là nấm mộ đắp trong timSầu nghiệt ngã miệt mài theo ngày tháng Lòng dạt dào trong mưa chiều kỷ niệmNghe tim buồn lạc lõng giữa chiều buôngịnh mệnh là những giọt nước mưa tuônThì thầm nhỏ vào tim buồn lưu luyến Kỷ niệm như mơTác giả Phạm Thế Trường Kỷ niệm như hoaDư hương tàn lụiKỷ niệm như bụiVàng lá thư xưa Kỷ niệm như mưaXóa mờ quá khứBuồn chi tình cũHững hờ vòng tay Kỷ niệm như mâyBay qua xóm nhỏBuồn chi cây cỏRồi cũng héo khô Kỷ niệm như mơNgười là sương khóiChờ nhau mỏi mònMột đời lạnh câm Kỷ niệm như saoDuyên tình đã lỡCòn đâu duyên thềNgại ngùng lòng ai Kỷ niệm như trăngMiên man sầu nhớNghìn thu nhạt nhòaPhải đành xa nhau Thơ Nhớ Cảnh Xưa Hay Đặc Sắc Ngoài các bài thơ về kỷ niệm đẹp thì còn sưu tầm thêm những vần thơ nhớ cảnh xưa hay đặc sắc, để lại trong lòng người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc. Ký ứcTác giả Dương Bích Hạnh Hoa cải vàng đã nở rộ ven sôngKhơi kỷ niệm xao xuyến lòng một thủaTiếng sáo vọng bản tình ca đôi lứaÁnh mắt trao mãi chan chứa trong tim Ký ức xưa luôn hiển hiện kiếm tìmRu giấc ngủ len cài ghim cõi mộngNhớ xóm nhỏ ánh trăng thanh soi bóngDòng sông quê dào dạt sóng vỗ bờ Con đường làng in dấu ấn tuổi thơNỗi nhung nhớ thẫn thờ từng câu chữBao ước nguyện tuổi xanh hằng ấp ủBước chân người trên lối cũ về đâu Chữ nợ duyên vẫn lơ lửng hai đầuLá vùi phủ xóa nhịp cầu hò hẹnNước cuồn cuộn đẩy thuyền rời xa bếnNhịp sóng dồn đau nhói nghẹn buồng tim..!!! Kỷ niệm không bóng ngườiTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Kỷ niệm bóng ai theo thời gianVấn vương cõi nhớ chẳng rõ nàngThẳm thẳm xa nhau như cánh nhạnSợ nhuộm nắng vàng nhạt thời gian Kỷ niệm đâu đây còn nhớ thươngIn mãi thời gian vết bên đườngSợ phủ gió mưa cơn bão tốBộn bề phong ba nhạt lòng thương Kỷ niệm in mãi những đêm buôngBiệt bóng xa thân gợn đêm buồnBối rối tiếng thầm đêm khuya gọiNhẹ nhẹ đôi lời gửi gió sương Kỷ niệm bóng ai như vết thươngTê buốt thời gian lạnh đêm buồnCay đắng bờ môi thì thào tiếngMột kỷ niệm thương không bóng người Nhặt lại dư âmTác giả Thanh Hùng Về đây nhặt lại bài thơ cũBuổi ấy người đi viết nửa vờiĐể gió đìu hiu ngoài phố vắngSao lòng nức nở nỗi chơi vơi Nhặt lại dư âm ngày tháng nhớNgười đi bỏ lại ở ven đườngHồn đau rệu rã thành hoang phếDạ nẫu tơi bời những vấn vương Nhặt lại mùa xưa vài chiếc láVề làm kỷ vật thuở yêu đươngLâng lâng giọt nhớ hương tình cũRớt ở đâu đây khắp nẻo đường Gợi lại làm chi mùa héo úaThăng trầm buổi ấy hóa rong rêuMiên man khúc nhạc vừa văng vẳngGió hát buồn hiu nhớ thật nhiều Về đây nhặt lại lời người nóiHẹn ước đời này chẳng phụ nhauChỉ có dư âm còn vọng lạiXạc xào tiếng gió nỗi niềm đau. Thời gian không trở lạiTác giả Nguyễn Đình Huân Thời gian trôi không bao giờ trở lạiThuở xuân thì em cô gái dễ thươngTrong trắng ngây thơ cắp sách tới trường…Anh cùng em ta chung đường đi học Những chiều thu heo may vờn mái tócSánh vai nhau ta bước dọc hàng câyBẽn lẽn lần đầu hai đứa nắm tayNụ hôn ngọt ngào ngất ngây say đắm Anh vẫn nhớ em môi hồng má thắmNụ cười tươi hiền toả nắng lung linhBao năm qua vẫn nguyên vẹn bóng hìnhAnh nhớ mãi một mối tình khờ dại Anh về đây sau bấy mùa hoa cảiNở rồi tàn trên bờ bãi sông quêMột mình lang thang bước dọc chân đêMong thời gian quay ngược về thuở ấy Con sông quê vẫn êm đềm xuôi chảyAnh đợi hoài mà có thấy em đâuHỏi dòng sông thấy con sóng lắc đầuGiờ ký ức chìm sâu trong dĩ vãng. Ký ức tuổi thơTác giả Cohoang tinhbuon Yêu biết mấy một thời trong quá khứNăm tháng dài lưu giữ mãi ngày thơKỷ niệm ơi thương nhớ đến từng giờLúc nhặt những cành mơ cùng đố lá. Nhớ từng buổi trốn nhà… đi bắt cáNhập thành đoàn có cả trẻ làng bênChân mãi mê bước trên đá gập ghềnhAnh khẽ bảo trèo lên lưng… cõng “Bé”. Rồi những lúc… trưa Hè đang nắng xéChẳng ngại ngùng chạy lẹ đến bờ sôngEm ngây ngô… đòi bồng đến giữa dòngQuần không áo thời ngông sâu lắng đọng. Tuổi còn thơ chúng mình như đôi bóngLớn khôn dần nuôi mộng ước ngày maiThời gian trôi… ngang trái mãi trải dàiVì cuộc sống mình chia hai hướng khác. Anh về đây… sau thời gian… trôi dạtNhững lối mòn đâu có khác ngày xưaLệ hoen mi tình chan chứa cũng vừaLen lén nhẹ theo mưa mừng tao ngộ Kỷ niệm mộng sầuTác giả Vivi Buồn trông cánh bướm đón xuân sangChập chờn kỷ niệm gió đông hànLạnh buốt tim côi hoa trắng dạiMàu hoa kỷ niệm lạc vườn hoang Một chiều xuân ấy gió mưa nhiềuVườn hoa trinh nữ lạnh buồn thiuMái tóc xuân xanh đong mắt đợiBao mùa thương nhớ ngóng mây chiều Nợ duyên trôi nổi chốn phong baĐôi ta biền biệt xa càng xaKỷ niệm ngấn tràn đôi mắt lệMộng về che lấp tuổi xuân qua Hoàng hôn buông thả sợi tơ lòngGiăng đầy dang dở nhớ hằng mongNhặt cánh xuân bay gom ký ứcKết vành tang trắng mộng sầu đong. Kỷ niệm xaTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Mến mến ai quen ai thời gian quaTừng đêm sang in nét cảnh vật vờThì thào nhau trò chuyện từng đêm ấyTháng đêm ngày vẫn gom kỷ niệm xa Lòng lòng đêm vẫn nhớ một bóng xaLời hẹn hò từng đêm trò chuyện vềLo âu nhau bao lời bão mưa đổIn từng dòng thơ nhớ kỷ niệm qua Tim tim đêm vẫn đổ gọi em xaTri kỷ nhau trò chuyện thấy mặn màNhớ nhớ lời xót xa an ủi ấyGom lòng nhớ lòng thương lòng yêu xa Mãi bao mùa đôi mình vẫn còn xaThương thương nhau nhớ nhau từng đêm vềGom dòng thơ dài giọt mùi thương ngóngKỷ niệm thương từng đêm xa bóng người Xem thêm ❤️️Bài Thơ Em Của Ngày Xưa ❤️️ Ngoài Tập Thơ Về Kỷ Niệm Đẹp 4. Những suy ngẫm trong cuộc sống hoà bình Giọng thơ hoài niệm về quá khứ Chiến tranh đã lùi vào quá khứ, nhƣng những dƣ âm thì còn mãi trong lòng nhà thơ. Nguyễn Khoa Điềm đã từng là ngƣời lính, trải qua khói lửa chiến trƣờng nên thơ ông là tiếng nói của một thi sĩ giàu suy tƣ và trải nghiệm trong mỗi hoàn cảnh của cuộc chiến đấu. Những kỉ niệm về Trƣờng Sơn, tình đồng đội giữa chiến hào, sự gian khổ hy sinh..., tất cả những âm hƣởng hào hùng ấy đƣợc Nguyễn Khoa Điềm thể hiện bằng giọng thơ hoài niệm thiết tha sâu lắng về quá khứ. Giọng thơ hoài niệm ta thấy xuất hiện nhiều hơn trong những tập thơ viết sau chiến tranh đó là Ngôi nhà có ngọn lửa ấm và Cõi lặng Những con đƣờng không ai trở lại Đã xuyên qua những mạch máu âm thầm Anh nghe đập những bƣớc chân đồng đội Bao lối mòn chớp lửa chiến tranh Những bài hát, con đường và con người Trong tiềm thức Nguyễn Khoa Điềm, cuộc chiến đấu gian khổ hôm qua là khởi nguồn cho cuộc sống hôm nay. Những gì thuộc về chiến tranh vẫn thẳm sâu trong tâm hồn họ Chúng ta đã trộn mình trong đất Đã bơi qua bao dòng sông Lội bao con suối mùa mƣa Ăn bao nhiêu rau rừng. Chống gậy lò dò đi trong cơn sốt... 40 năm gặp lại – Cõi lặng Gặp lại nhau sau chiến tranh 40 năm, nhƣng những kỉ niệm về tình đồng đội, những gian khổ hy sinh nhƣ chỉ mới hôm qua. Điệp từ “đã” tái hiện một cách sinh động, cụ thể nhƣ nhà thơ đang sống trong thực tại chứ không phải hồi tƣởng. Cuộc sống thiếu thốn gian khổ nhƣng không dập tắt đƣợc ngọn lửa yêu đời ở những ngƣời lính năm xƣa. Thơ Nguyễn Khoa Điềm luôn xuất hiện trong tâm tƣởng hai khoảng không gian hiện tại và quá khứ, để tâm hồn nhà thơ vƣơng vấn với cả hai nẻo không gian ấy Buổi chiều trên ngọn núi lồng lộng cuối đƣờng Chợt hiện một lối mòn thời chiến tranh Với những ngƣời lính mang tuổi thanh xuân đi mãi Định vị - Cõi lặng Ngƣời đọc cảm nhận đƣợc giọng thơ hoài niệm về qua khứ. Trong hơi thở của cuộc sống hiện tại, Nguyễn Khoa Điềm trở về thành phố tuổi thơ, đạp xe dọc bờ sông, hút tâm trí đƣờng bơi theo những con bống cát, ngọn gió nam thổi từ rừng xa về, những đám mây giống dãy phao cửa biển... Hiện thực ấy gợi nhớ trong tâm hồn nhà thơ “lối mòn thời chiến tranh”, với sự bất tử của những ngƣời lính tuổi 20. Trong Ngôi nhà có ngọn lửa ấm, nhìn cái dáng trầm ngâm thâu đêm cha ngồi quạt lửa cho con, nhƣng trong tâm tƣởng lại hƣớng về quá khứ, một quá khứ oai hùng của thế hệ cha anh đã sống Cha ngồi dáng người thượng cổ Nhớ mười năm đốt lửa Trường Sơn Giọng thơ hoài niệm thiết tha nhƣng không chỉ đơn thuần là nhớ về quá khứ mà là nhắc nhở mỗi con ngƣời trong cuộc sống hôm nay hãy trân trọng và tự hào về quá khứ oai hùng của dân tộc. Giọng thơ suy tư – chiêm nghiệm về cuộc đời. thời đại. Ông đã qua sát, nhìn nhận từ hiện thực cuộc sống để từ đó đƣa ra những nhận định về con ngƣời và cuộc sống thời ấy. Giọng thơ Nguyễn Khoa Điềm đặc sắc nhờ những suy tƣởng. Thơ Nguyễn Khoa Điềm đằm sâu những suy ngẫm và liên tƣởng bất ngờ “Mạch cảm nghĩ trong thơ anh chủ yếu được tạo nên từ những liên tưởng luôn được triển khai khi thì bằng vốn sống thự tế, khi thì bằng vốn văn hóa...” [15] Trong cuộc sống quanh ta có biết bao điều xảy ra khiến chúng ta phải suy ngẫm nhƣ sự vô nhân đạo phi nghĩa của chiến tranh, hòa bình với những bộn bề phức tạp của cuộc sống...Là ngƣời từng trải Nguyễn Khoa Điềm đã chứng kiến bao sự kiện, để rồi suy ngẫm về cuộc đời này Chúng ta kẻ không may mắn Rồi cũng nhập vào dòng chảy của những điều tốt đẹp Dòng nƣớc sẽ rửa sạch sự đớn hèn Dẫu có khi đã nhƣờng lời cho bọn khoác lác Tôi bỗng hiểu. Cuộc đời thật khó Trong chiến tranh, Nguyễn Khoa Điềm thƣờng suy ngẫm về Đất nƣớc lý tƣởng, sự sống, cái chết.., nhƣng trong cuộc sống hòa bình đằng sau cái vẻ bình yên của cuộc sống thƣờng nhật có biết bao điều đáng phải suy ngẫm trong thơ ông. Ông đã đi qua tất cả, để bây giờ nhìn lại mình, chiêm nghiệm từ chính mình, thực sự ngồi ngắm khuôn mặt mình -Cõi lặng. Anh soi thấy mặt mình với nỗi buồn trong sạch Cõi lặng -Chỉ cần trong một sát-na con biết lắng mình vào cuộc sống Một hạt cơm là cả cuộc đời Tập thiền Cuộc đời là thế, Nguyễn Khoa Điềm đi vào cõi lặng của mình để đƣợc nhìn ngắm mình, nhìn ngắm xung quanh và bỗng hiểu rằng Nhiều khi đá dạy ta mềm mỏng Sự tàn nhẫn nhắc ta điều lành Nỗi buồn đánh thức hi vọng Hi vọng – Cõi lặng Không phải ai cũng cảm nhận đƣợc điều đó, cảm nhận đƣợc những điều tƣởng nhƣ là nghịch lí, nhƣng nó lại là căn nguyên của sự thật, làm ta bình tâm hơn trƣớc những thách thức của cuộc đời. Nhà thơ hơn ai hết nhạy cảm với mọi biến động của cuộc sống. Chiến tranh đã đi qua, hiện tại đầy rẫy sự xuống cấp đạo đức văn hoá... Ông đã nghiệm ra một điều quả là đau xót Khi mồ hôi trở nên quá rẻ Kẻ ranh ma trở nên quá giàu Cánh đồng buổi chiều – Cõi lặng Cuối cùng ông nghiệm ra, thơ thơ vẫn là những gì lắng lại sau tất cả, dù vinh hoa phú quý hay những bức bối thƣờng nhật của cuộc đời. Cõi lặng vẫn vang lên câu thơ Trong những buổi chiều Vì sao không thể mến yêu hơn? Vì sao không thể xanh tƣơi hơn? 2. Những hình tƣợng thơ biểu trƣng. Sự đa thanh và phức điệu của giọng thơ đòi hỏi hình tƣợng nghệ thuật phải giàu tính biểu tƣợng. Nguyễn Khoa Điềm có một trƣờng liên tƣởng phong phú, sâu rộng nên hình tƣợng thơ mang nhiều lớp ý nghĩa. Nguyễn Khoa Điềm sáng tạo hình tƣợng theo một cách riêng độc đáo. Từ hình tƣợng gốc, bằng những liên tƣởng về lịch sử, văn hoá và những chiêm nghiệm đời sống, Nguyễn Khoa Điềm đã tạo nên sự đa dạng cho hình tƣợng. Nhờ đó hình tƣợng thơ Nguyễn Khoa Điềm vừa cụ thể, thực tế, vừa là những biểu tƣợng mới có ý nghĩa khái quát, mang hơi thở của cuộc sống chiến trƣờng và cuộc sống đời thƣờng. Trong thế giới hình tƣợng phong phú của thơ Nguyễn Khoa Điềm, xin nêu ra một số hình tƣợng có ý nghĩa tiêu biểu mang phong cách riêng của Nguyễn Khoa Điềm. Hình tượng Lửa – Máu. Lửa và Máu là hai hình ảnh xuất hiện với tần số dày đặc trong thơ Nguyễn Khoa Điềm, trở thành hai hình tƣợng sinh động phản ánh chân thực và chính xác nhất đời sống chiến tranh. Hình tƣợng Lửa có giá trị thẩm mỹ phong phú. Lửa luôn biểu tƣợng cho ánh sáng, hơi ấm và là hiện thân của sự sống. Hình tƣợng Lửa trong thơ Nguyễn Khoa Điềm chứa nhiều thông điệp thẩm mỹ và biến hoá phong phú từ hình tƣợng gốc này -Sao em không nhóm lửa Thơ ơi -Nhƣ trẻ nhỏ - lửa reo cƣời nhảy múa Bếp lửa rừng -Lửa làm nhuỵ, tám em xoè tám cánh -Lửa toả sáng tám đôi chân nhỏ nhắn -Anh giữ lửa cho em tròn giấc Những bàn chân nhỏ -Cha quạt cho con chút lửa Sƣởi ấm chỗ con nằm Ngôi nhà có ngọn lửa ấm Trong chiến tranh kẻ thù đã gieo không biết bao nhiêu tội ác trên quê hƣơng đất nƣớc, tàn sát dân lành nên trong thơ còn ngùn ngụt ngọn lửa của lòng căm thù giặc sâu sắc -Em ta nay là máu lửa căm thù Gửi anh Tường -Lửa đã cháy hồng hào mặt đất Mùa chín tình yêu, mùa chín hận thù -Lửa đã cháy lên Lửa ngàn đời từ mỗi bếp cháy lên Hình tƣợng lửa còn biểu trƣng cho lý tƣởng cách mạng rực cháy trong tâm hồn tuổi trẻ, tâm hồn những ngƣời lính, làm họ sống gắn bó trong tình đồng chí, đồng đội, khơi nguồn động lực để chiến đấu vƣợt qua bao gian khổ hy sinh -Mình nhớ bếp lửa rừng ngày gặp lại Ta nói nhiều về đất nƣớc nhân dân Chúng ta vẫn sẵn sàng cho bài giảng đầu tiên -Bếp lửa quây quần suốt mấy anh em Không ai nhìn ai chúng tôi nhìn lửa Ở đó cháy cùng ý nghĩ -Chúng tôi ngồi xoè bàn tay trên lửa nóng Máu bàn tay mang hơi ấm vào tim Bếp lửa rừng Hình tƣợng lửa còn biểu hiện sức sống bất diệt của con ngƣời Việt Nam, dân tộc Việt Nam Sức sống ấy đƣợc truyền giữ qua bao thế hệ, tiềm tàng và bùng lên mạnh mẽ -Họ truyền lửa qua mỗi nhà từ hòn than con cúi -Hãy đứng dậy và giơ cao ngọn đuốc Của tình yêu đã khơi lửa ngàn đời Mặt đường khát vọng -Hãy đốt sáng bừng bừng ngọn lửa Thứ ánh sáng của chúng ta ... Đây chính là thứ ánh sáng Việt Nam Ngọn đèn dầu mẹ ta thức khuya dậy sớm Ngọn đuốc cha cày sâu cuốc bẫm Ngọn sáp hồng soi máu lệ tổ tông Những ngọn lửa thắm lên trang sử anh hùng Đêm không ngủ Hình tƣợng lửa còn mang khát vọng sum vầy hạnh phúc -Ơi ta yêu phút này đây khói, cây, những tiếng Cùng bạn mình nhƣ ánh lửa kề bên. Bếp lửa rừng và sâu thẳm là khát vọng hoà bình đƣợc trở về với tình yêu và mái ấm gia đình Em mãi có thật, dịu dàng Nhƣ một căn nhà ngày ngày ấm lửa Những bài thơ tình viết trong chiến tranh Trong đấu tranh trực diện với kẻ thù, lửa đã trở thành vũ khí chiến đấu và ý chí chiến thắng quân thù xâm lƣợc -Chúng muốn lửa chúng ta có lửa Bom xăng ta ném cháy mặt phừng phừng -Khép vòng vây dội lửa xuống đô thành -Ta đan lửa những bầu trời cao rộng Mặt đường khát vọng -Có bao giờ nhƣ buổi sáng xuân nay Chúng ta bay nghìn độ lửa ta bay Đất ngoại ô -Nhịp thời gian cấp tập nụ xoè Đã bén lửa hỡi mùa hè sáu chín Con chim thời gian Bao trùm sự phức điệu của hình tƣợng lửa là sự ác liệt của những năm tháng chiến tranh. Hình ảnh bếp lửa gợi những đêm Trƣờng Sơn trải dài theo bƣớc chân ngƣời ra trận. Những ngƣời lính đi qua chiến tranh có thể nào quên những kỷ niệm bên bếp lửa rừng -Trăm bếp lửa trải dài ra trận tuyến Có bếp nào không bóng bạn và tôi -Lòng bập bùng những bếp lửa xa xôi Bếp lửa rừng Có thể nói rằng có một ngọn lửa vừa nhƣ hiện thực cụ thể chiến tranh, vừa nhƣ một hình tƣợng thơ, một biểu tƣợng tinh thần toả sáng trên những câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm. Chiến tranh đã đi qua, nhƣng bếp lửa rừng vẫn rất đƣợm trong tâm hồn. Hình tƣợng lửa vẫn có mặt trong thơ Nguyễn Khoa Điềm viết sau chiến tranh nhƣ một sự khẳng định ký ức Trƣờng Sơn không thể phai nhoà -Nghe thƣơng mến thắp lên từng ngọn lửa -Bao lối mòn chớp lửa thời chiến tranh Những bài hát, con đường và con người -Nhớ mƣời năm đốt lửa Trƣờng Sơn Ngôi nhà có ngọn lửa ấm -Nhìn nhau thƣơng con mắt Còn lung lay ngọn lửa rừng Thời bom đạn Về quê đón Tết – Cõi lặng Những ngọn lửa thắp sáng tâm hồn nhà thơ trong chiến tranh lửa lý tƣởng, lửa sự sống, lửa niềm tin, lửa khát vọng...vẫn tiếp tục toả hơi ấm trong thơ viết trong những ngày im tiếng súng nhƣng còn bao gian nan vất vả. Hình tƣợng lửa đã trở thành yếu tố hội tụ và lan toả trong toàn bộ sự nghiệp sáng tác thơ của Nguyễn Khoa Điềm. Cũng nhƣ hình tƣợng lửa, hình tƣợng máu kết đọng suy nghĩ và xúc cảm của nhà thơ nên mang nhiều tầng ý nghĩa. Hình ảnh máu đỏ bao giờ cũng gợi ấn tƣợng đau thƣơng. Để khắc hoạ nỗi đau đất nƣớc bị ngoại xâm giày xéo, nhân dân phải hứng chịu tai hoạ chiến tranh một cách trực tiếp, Nguyễn Khoa Điềm dùng hình ảnh máu -Chỉ có tiếng đoàn xe lê dƣơng lăn lạo xạo trên những đốt lƣng trần Chỉ có tiếng còi tàu há mồm nhƣ những con giòi rúc vào mạch máu Đất ngoại ô -Nón in màu máu những dân lành Người con gái chằm nón bài thơ -máu chúng ta mỗi mùa hè lại đổ Mặt đường khát vọng -Ở miền Nam bùn máu dƣới bàn chân Tháng chạp ở Hồng trường Ở Mặt đường khát vọng, tuổi trẻ nhận ra nỗi đau thời đại cũng từ màu đỏ của máu -Phƣợng cứ rơi từng cánh tƣơi hồng Đau nhƣ máu những tâm hồn son trẻ -Máu thì đỏ mà phấn thầy thì trắng Để vạch trần tội ác kẻ thù, hình ảnh máu nói đƣợc đầy đủ nhất bản chất thú tính man rợ tàn bạo của kẻ thù -Chúng phả vào không gian mùi mặn của máu những cuộc săn ngƣời -Một tờ giấy trong bảy nghìn tờ máu vấy -Nó giết ngƣời ƣ? Có thần Tự do chùi máu -Nay miệng thằng ác ôn tanh ngòm gan với máu -Để loài ngƣời vừa ăn vừa xem máu vãi -Nên nƣớc bọt ngầu máu ngƣời tanh lợm Mặt đường khát vọng Hình tƣợng máu còn biểu trƣng cho lòng nhiệt tình cách mạng, tinh thần xả thân vì nƣớc, coi sự hy sinh mất mát vì dân tộc là trách nhiệm của mỗi con ngƣời. Tuổi trẻ chống Mỹ chấp nhận cái chết thật thanh thản Ta ném máu xƣơng ta làm vật cản Máu đổ rồi! máu học sinh, sinh viên Máu đỏ rực trên nền áo trắng Máu càng thắm tự do càng chói sáng Máu Việt Nam, máu yêu nƣớc tƣơi hồng! Mặt đường khát vọng. Trong lịch sử dựng nƣớc và giữ nƣớc của mỗi dân tộc, biết bao thệ hệ cha ông đã đổ máu. Nguyễn Khoa Điềm đánh thức trong thơ từ nỗi lòng của Nguyễn Trãi lo giữ nước và lo dựng nước / Hàng trăm năm qua lòng còn thương tiếng cuốc / Gọi nước đêm nào nhỏ máu từng trang, đến tấm gƣơng anh Trỗi và sự hy sinh của những liệt sĩ vô danh -Những địa danh trôi từ thuở xa xƣa Trôi bằng máu và trôi bằng nƣớc mắt Mặt đường khát vọng -Các anh nằm lại đó Máu chƣa thôi đỏ ... Máu các anh ngấm thêm vào gốc lúa Vụ gặt này nặng thêm máu anh... Hình tƣợng máu trong thơ Nguyễn Khoa Điềm còn khẳng định sự sống bất diệt của dân tộc luôn đƣợc tiếp nối, từ thế hệ này truyền cho thế hệ khác máu thấm sâu xuống mặt đường / Máu cháu con hoà với máu cha ông/ Nhưng hạt máu của cha vẫn sáng ngời trong ánh mắt / ...Hạt máu trong mình em vẫn nguyên màu của mẹ cha Mƣời sáu năm lớn lên; Dưới bộ ngực thân yêu là trái tim của Đảng / Chia máu cho con trong những vắt cơm ăn Mẹ ra trận có gì. Để phản ánh chiến tranh, hình tƣợng máu đã bao quát một phạm vi hiện thực rộng cùng một chiều sâu tƣ tƣởng. Máu cùng với hình tƣợng lửa đã bộc lộ nét độc đáo trong phong cách thơ Nguyễn Khoa Điềm. Hình tượng người mẹ. Ngƣời mẹ trong thơ Nguyễn Khoa Điềm là một hình tƣợng nghệ thuật có chiều sâu liên tƣởng và tầm cao của tính biểu tƣợng. Nguyễn Khoa Điềm đã xây dựng hình tượng người mẹ từ hình ảnh người mẹ mang nặng đẻ đau của riêng nhà thơ và gắn kết với hình ảnh bao bà mẹ Việt Nam khác để nâng lên tầm vóc người Mẹ Tổ quốc. Kỷ niệm về tuổi thơ về quê hƣơng của Nguyễn Khoa Điềm bao giờ cũng gắn với mảnh đất ngoại ô nghèo khó và hình ảnh ngƣời mẹ tảo tần thay chồng nuôi con. Trong bài thơ Đất ngoại ô và Những đồng tiền ngoại ô, ngƣời mẹ và chiếc quán nhà thơ. Yêu thƣơng mẹ đến cháy lòng, xót xa là động lực khởi đầu thúc giục ngƣời con lên đƣờng đánh giặc. Trong cảnh mất nƣớc, nghe mẹ hát những câu Nam ai buồn thê thiết nhà thơ thấy mình đau mấy lần. Trong cuộc tổng tiến công Mùa xuân 1968, đƣợc chứng kiến sức mạnh Cách mạng trỗi dậy ở Huế, nhà thơ xúc động đến nghẹn ngào và hƣớng sự biết ơn tới ngƣời mẹ sinh thành Cảm ơn mẹ sinh con trên thành phố Ngàn ngày nắng và mƣa, mƣời lăm năm bỡ ngỡ Những nhận thức đầu tiên về dân tộc, đất nƣớc, nhân dân, thời đại của Nguyễn Khoa Điềm gắn liền với lời dặn dò của mẹ chỉ đổi nước chứ không đƣợc bán nước. Ngày thơ bé, chẳng ai trong chúng ta là chưa từng nếm trải những dư vị đủ đầy nơi miền kí ức thân thuộc. Đó có thể chỉ là những cuộc rong chơi cùng bè bạn, những lần khóc thút thít trước đòn roi của bố mẹ hay những năm tháng hồn nhiên,vô ưu của tuổi học trò. Dù nhiều hay ít thì bấy nhiêu thứ xúc cảm thuần túy ấy cũng đủ làm cơn gió mùa hạ thổi mát tâm hồn. XEM THÊM Khúc ca trên bầu trời. Vì lẽ đó, có ai giống tôi từng nghĩ mình là người may mắn nhất trên đời khi sở hữu cuốn album độc quyền từ nhà sản xuất “trẻ thơ” chưa? Nếu đã từng thì phải chăng bạn cũng như tôi đều ôm ấp, nuôi dưỡng trong mình những tham vọng về sự bền lâu của tuổi trẻ? Tưởng chừng đó chỉ là những suy nghĩ chủ quan, nông nổi của chính tôi hoặc chính bạn thế nhưng hiện thực thì luôn tàn nhẫn mà, có phải không? Tôi tin rằng, trong chúng ta không ai là chưa từng nghĩ đến, mà bởi vì sự mềm yếu của trái tim đã ngăn cản ta khơi dậy những nỗi niềm thầm kín. Tôi đã từng lâm vào tình cảnh này nhưng trong một tâm thế khác, khi con tim thổn thức báo hiệu sự suy sụp thì lí trí vẫn dùng lời lẽ của nó để mách bảo tôi rằng hãy mạnh mẽ và đối diện với sự thật. Thời gian quả thật đã quá vô tình trong những bước đi của nó. Ta cứ mãi đắm chìm trong miền kí ức vô tận để rồi hụt hẫng khi nhận ra chẳng còn chiếc vé nào lưu lại nơi bến tàu tuổi thơ. Những người bạn thuở nào giờ đã lớn, họ lãng quên những năm tháng tuổi thơ êm đềm, phẳng lặng. Họ lặng lẽ quên đi không phải vì họ chôn vùi quá khứ mà chỉ là để những cơn mơ dài không níu giữ họ lớn lên từng ngày. Có thể tôi cũng vậy và bạn cũng thế. Tôi ngoảnh mặt quay đi bỏ lại sau lưng bức tường lưu đọng vết thời gian của tuổi trẻ chỉ vì tôi còn chặng đường dài phải bước tiếp. Hoài niệm trong tiềm thức chỉ khiến ta rơi vào thế giới mộng mị, ảo tưởng cũng giống như việc bạn lạc vào khu rừng tràn đầy hoa thơm quả ngọt khiến cho đôi chân lạc mất lối kỷ niệm tuổi thơ quả thật rất trong trẻo, tinh khôi. Nó đem lại thêm cho thế giới sống động và ngọt ngào. Thế nhưng, hơn ai hết chính bạn phải hiểu rằng hoa thơm trái ngọt phải bắt nguồn từ việc vun trồng. Việc bạn cứ để mặc những hồi ức tự lớn lên thì sẽ có ngày chính nó sẽ nuốt chửng bạn. Thay vào đó bạn phải khiến cho nó trở thành công cụ để tiếp tục nuôi dưỡng những kỉ niệm đẹp đẽ trên chặng đường sau này. Không một ai có thể ép buộc bạn phải từ bỏ hết những hồi ức đẹp đẽ mà bạn có được, chỉ là thầm mong bạn sớm nhận ra chân lý hồi ức thì mãi chỉ là hồi ức. Nếu vậy thì tại sao ta không trân trọng từng giây phút của hiện tại mà cứ hồi tưởng về quá khứ? Quá khứ vốn dĩ đã rất đẹp nhưng nó sẽ càng tỏa sáng hơn nếu mỗi người biết nhìn ngắm lại những điều trong dĩ vãng để nỗ lực sống tốt cho hiện tại. Hãy cứ hoài niệm về quá khứ nếu như những điều ấy có thể trở thành động lực trên bước đường phía trước, còn nếu không phải thế thì tốt nhất là nên ngừng lại. XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAY TẠI ĐÂY Tags HOÀI NIỆM QUÁ KHỨ NGUYỄN NGA tản văn hay sống giá trị TẢN VĂN THỜI GIAN tuổi thơ Tôi có niềm yêu thích công việc viết lách từ những năm cấp 3. Với tôi viết không chỉ là để giải bày những tâm tư tình cảm của chính mình mà còn là tạo ra các giá trị, nguồn cảm hứng từ các câu chuyện qua trang viết tới bạn đọc. Châm ngôn sống mà tôi luôn trân quý thực hiện " Trên trời đẹp nhất là những vì sao, trong nhân gian đẹp nhất là sự chân tình"

thơ hoài niệm quá khứ