Hóa Ra Tôi Lại Giàu Đến Vậy - (Chương 12) - Tác giả Tg Dã Nhân Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Review truyện đam mỹ ngược thụ hay nhất 2020: 1. Diễm Quỷ| Đam mỹ ngược tâm ngược thân. Tác giả: Công Tử Hoan Hỉ. Thể loại: Đam mỹ Ngược Thụ, ngược tâm ngược thân, Linh thần dị giới, HE. Mở đầu là truyện ngược thụ tơi bời hoa lá nhé.
SxbqB. Tác phẩm Hối hận muộn màng Tác giả Kiệt Tâm Thể loại Tiểu thuyết đam mỹ ngược luyến tàn tâm, hiện đại. HE hay SE sẽ tùy ta quyết định. Lãnh khốc công × mỹ nhược thụ. Độ dài một chương 1000 từ trở lên. Tình trạng On-going [vừa bò vừa viết] Giới thiệu nhân vật 1. Vũ Khải Thiên Y Là vợ trên danh nghĩa của hắn, lúc trước là con trai độc nhất của chủ tịch tập đoàn Vô cùng đẹp trai, tính tình hiền lành, nhút nhát và yếu ớt. Rất yêu hắn. 2. Hàn Tử Phong Hắn Lúc trước là giám đốc của một công ty nhỏ, nhờ tiếp cận cha của y và làm chồng y, sau khi cha mẹ y qua đời do một tai nạn, hắn xác nhập công ty của hắn vào tập đoàn và đổi tên thành tập đoàn hắn làm chủ tịch. Tính tình lạnh lùng, lãnh khốc và đầy tham vọng. 3. Trác Kỷ Ninh bạn gái của hắn Nhà giàu, là một mỹ nhân, bên ngoài tỏ vẻ dễ thương, hiền lành, lúc nào cũng cần phải được bảo vệ nhưng thực chất vô cùng độc ác, mưu mô, luôn ganh ghét và rắp tâm hãm hại y. Hiểu Bằng Là một con người lịch thiệp, hòa đồng. Dù hơn y hai tuổi nhưng lại là bạn thân từ nhỏ với y, yêu y say đắm nhưng không dám thổ lộ, luôn âm thầm quan sát và bảo vệ cho y. Ngoài ra còn một số nhân vật khác. Văn án Vì địa vị và quyền lợi, hắn bắt buộc từ bỏ tình yêu của mình với một cô gái, chấp nhận trở thành đồng tính để cưới y. Y là con của một chủ tịch tập đoàn có thể nói là có vị trí lớn mạnh nhất nhì đất Trung Hoa. Hắn bên y với lòng tham vô đáy và sự lãnh khốc tàn bạo. Khi cha mẹ y qua đời, hắn thâu tóm tập đoàn và điều hành, sau khi thâu tóm được tập đoàn và có địa vị vững chắc, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là y, hắn xem y không phải là con người, hành hạ, tra tấn và vũ nhục y ngày qua ngày để y chịu đựng không nổi mà bỏ đi. Nhưng hắn nào biết y yêu hắn còn hơn cả mạng sống của mình......... *Đoạn trích 1 "Vũ Khải Thiên tôi yêu và chỉ yêu một mình anh mà thôi, dù anh có xua đuổi, đánh đập, hành hạ tôi như thế nào đi chăng nữa, tôi cũng nhất quyết không từ bỏ" Y thẳng thừng tuyên bố. "Được thôi, tôi sẽ khiến cậu phải hối hận" Hắn lạnh lùng nhìn y bằng nửa con mắt, buông lời đe dọa. *Đoạn trích 2 Trên người y không có chỗ nào là không có thương tích, nhìn y rời rạc vô cùng thương tâm, một con người hoàn mỹ xinh đẹp giờ đây bị vùi dập, thảm hại chẳng khác gì một đống giẻ rách. "Cậu còn chưa chịu bỏ cuộc?" Bàn tay to lớn của hắn đặt lên khuôn mặt xanh xao gầy gò của y, ngón tay siết chặt chiếc cằm nhỏ khiến y đau đến phát khóc, gương mặt vẫn lạnh lùng không một chút biểu cảm, nhìn y cười khinh bỉ. "Sẽ không bỏ cuộc vì em yêu anh!" Lời nói y nghẹn ngào trong tiếng nấc. *Đoạn trích 3 "Tiểu Thiên, đừng bỏ anh, làm ơn hãy cố lên, anh yêu em, xin hãy bên anh, đừng rời bỏ anh, anh sai rồi, xin lỗi.....xin lỗi em." Hắn nắm chặt đôi bàn tay nhỏ bé đang run run lên từng hồi, ôm thân ảnh nhỏ gầy, nước mắt ngắn dài không ngừng khẩn thiết cầu xin..... Cuối cùng y cũng nở được một nụ cười hạnh phúc trên môi, nụ cười mà y từng mong đợi từ rất lâu....... Nhưng tất cả đã là .............................. quá muộn?
Tên gốc Tra Công Chi Tử – 渣攻之子 Tạm dịch Đứa con trai của thằng công cặn bã. Tác giả Ti Đạc – 司铎. Thể loại niên hạ trung khuyển ẩn nhẫn công x đại thúc tinh anh ôn hòa thụ, dưỡng thành, ân oán tình cừu, hào môn thế gia, trọng sinh, ngọt ngầm, ngược trắng trợn, 1×1, hiện đại, HE. CP Thẩm Duy Thần x Đường Kiều Diễn viên phụ Thẩm Mộ, Triệu Lan Chi. Tình trạng bản gốc Hoàn 83 chương + 09 PN Set VIP từ chương 28 Tình trạng bản dịch Hoàn 83c+10PN 31/12/2017 Editor Seven Oxox Cố vấn Pas Demander. Beta Red de Ed. — Bản edit này đã được sự cho phép của tác giả Ti Đạc, và thuộc về blog Duy Ngã. For ones who don’t understand Vietnamese This work had permission from author 司铎 and belongs to wordpress Duy Ngã. ———————- Văn án Đường Kiều yêu Thẩm Mộ một đời, vì hắn mà làm vô số chuyện. Kể cả chuyện làm anh phải hối hận suốt mười năm sau đó. Anh còn nhớ rõ dáng vẻ người phụ nữ mang thai ấy khóc lóc dưới chân mình, cầu xin anh thả cô đi. Mà anh… chỉ trơ mắt nhìn bác sĩ tư nhân của Thẩm gia lôi cô vào phòng mổ. Đến khi chính anh cũng bị vứt bỏ, anh mới hiểu ra – Thẩm Mộ chỉ là một thằng cặn bã. Nếu được sống lại, anh muốn bù đắp tội lỗi của đời trước, muốn cứu người mà anh vẫn luôn dằn vặt về… Nhưng Đường Kiều nhận ra – đứa bé trong bụng “tình địch” thực sự rất khó chơi! ———————- Review của Tấn Giang Kiếp trước Đường Kiều yêu Thẩm Mộ, dốc hết sức làm mọi chuyện vì hắn, kể cả khi người phụ nữ mang thai con của Thẩm Mộ khóc lóc cầu xin, anh vẫn quyết định khoanh tay đứng nhìn. Cuối cùng anh vẫn bị người kia vứt bỏ, trước khi chết mới ngộ ra một điều – người mình hằng yêu hóa ra là một thằng khốn kiếp từ đầu đến cuối. Sống lại, anh quyết định cứu giúp “tình địch” đang mang thai của mình, dốc toàn lực bảo vệ hai mẹ con họ. Bao năm trôi qua, Đường Kiều nhận ra – đứng giữa mưu tính và tình yêu của người nọ, anh đã không kiềm chế được bản thân mình từ lâu rồi… Cách hành văn của tác giả tinh tế mượt mà, khắc họa tính cách nhân vật rất khác lạ và độc đáo, tả tình tả cảnh thấm vào lòng người. Quan hệ giữa các nhân vật nhìn qua tưởng đơn giản nhưng lại rất phức tạp, bể yên sóng lặng che giấu sóng to gió lớn trong lòng, ngọt ngược đan xen. Truyện có biến động, cũng có cảnh sinh hoạt bình thản ấm áp, rất có sức hấp dẫn. —————— Review Thể loại đổi công. Kiếp trước gặp tra công bị ngược thê thảm. Trọng sinh về một kiếp gặp được đúng ái nhân. Đường Kiều yêu tên cặn bã tra công Thẩm Mộ, vì tên này mà không tiếc làm nhiều việc trái lương tâm. Điều mà kiếp trước làm Đường Kiều hối hận nhất là trơ mắt nhìn cô giáo của mình mang cốt nhục của Thẩm Mộ nhưng bị chính tên xấu xa này ép phải phá thai. Trọng sinh lại một đời vì không muốn tái diễn tình cảnh ấy xảy ra, Đường Kiều giúp đỡ cô giáo không bị mất đứa con và “chó ngáp phải ruồi” nhặt luôn được thằng chồng. Dưỡng thành văn đó nha. À à nàng có biết câu “ đời cha ăn mặn đời con khát nước “ chưa? Diễn biến y chang vậy đó. Kiếp trước Đường Kiều yêu Thẩm Mộ bao nhiêu. Thì kiếp này Thẩm Duy Thần cũng yêu sâu đậm đến vậy đó. Chỉ là hành trình theo đuổi Đường Kiều thúc gian nan lắm. Vì yêu một người mà khiến bản thân phải biến chất. Yêu một người mà chỉ đổi lại sự đối xử như bố thí tình yêu. Và vì thế Đường Kiều mất đi cái hi vọng được gọi là tình yêu… Do đó khi Thẩm Duy Thần nhiệt tình theo đuổi nhưng cũng chỉ nhận lại lờ cự tuyệt lạnh lùng của đối phương. Du ấn tượng sâu sắc nhất chi tiết. Có một lần vì tức giận mà Đường Kiều đã lỡ lời nói với Thẩm Duy Thần rằng “Y hận khuôn mặt đó. Mỗi lần nhìn Thẩm Duy Thần là chán ghét đến cực điểm” Thẩm Duy Thần và Thẩm Mộ khuôn mặt giống nhau. Nhìn Thẩm Duy Thần, Đường Kiều lại nhớ đến Thẩm Mộ. Sau đó Đường Kiều bị Thẩm Mộ uy hiếp và bỏ lại Thẩm Mộ, 1 mình đi Mỹ làm việc dưới trướng Thẩm Mộ. Khi đó Thẩm Duy Thần vẫn không biết lí do vì sao Đường Kiều lại nói thế, nghĩ rằng y chán ghét mình nên bỏ rơi mình. Thẩm Duy Thần thu thập lại các khuôn mặt mà Đường Kiều 419 rồi tổng hợp lại . Đập nát xương mặt và PTTM y như vậy. Rồi sang Mỹ câu dẫn Đường Kiều với một thân phận khác. Du nghĩ không phải Đường Kiều trước đây không thích Thẩm Duy Thần. Nhưng có lẽ vì canh cánh thân phận của TDT mà luôn từ chối mà tỏ ra lạnh nhạt. Nhưng với khuôn mặt khác thân phận khác Đường Kiều như điếu đổ thôi. “Thằng nhóc này.” Thẩm Ngôn nhẹ giọng mắng “Vì theo đuổi một người mà phải biến thành người khác, có đáng không?” “… Nhưng đó là cách duy nhất để người ấy chịu quay lại nhìn cháu.” Nói chung đây là bộ ngược trắng trợn và ngọt ngầm =. Công cực sủng thụ nhé . Nói chung đọc hay cực. Đừng vì nhìn cái review rách nát này mà bỏ lỡ nó nhé —————— Review Có thể nói đây là truyện thứ hai ta đọc ở nhà Duy Ngã, nói chung là rất đề cử bởi lẽ cốt truyện đủ lôi cuốn khiến một người kén chọn như ta phải đọc một lèo từ đầu đến cuối, đó cũng là nguyên nhân dạo này chậm trễ edit T^T Xin đừng ném đá mị. Đường Kiều yêu Thẩm Mộ một đời, cũng vì hắn mà làm rất nhiều chuyện trái lương tâm cũng chỉ mong đổi lấy một chữ “yêu” của hắn, đến khi thật sự chẳng còn giá trị lợi dụng nữa thì em nó một phát bị thằng tra công ấy đá văng, trước sự vô tình ấy của Thẩm Mộ cũng đủ tạt thẳng cả lít nước vào hi vọng về một tình yêu bay cao, bay xa và bay mãi của em nó. Cho đến khi lần nữa trọng sinh em hiểu được bản chất thật sự của tên cặn bã, chỉ hi vọng có thể cố gắng sửa đổi được những sai lầm kiếp trước. Nói thật đọc truyện này phải công nhận Thẩm Mộ cũng rất chi ích kỉ, xem tình yêu của Đường Kiều như cỏ rác, không muốn cho em một tình yêu thực sự nhưng đồng thời cũng không muốn em lạnh nhạt với mình. Đã thế còn là một kẻ phong lưu, chỉ vì một phút đùa vui của hắn mà cướp đi hạnh phúc cả đời của một cô gái trẻ, thế là anh công của chúng ta ra đời T^T. Thật ra khi đọc truyện ta thấy có khá nhiều người phản cảm việc cha con Đường Kiều làm nghề y nhưng lại nhẫn tâm tiếp tay cho kẻ ác. Nhưng ta nghĩ không thể hoàn toàn trách họ được, Đường Kiều dành cả tuổi thanh xuân để yêu Thẩm Mộ, hi sinh của em cũng quá nhiều, thế cũng đã thấy được tình yêu mù quáng của em rồi. Thật ra không phải Đường Kiều chưa từng dằn vặt bản thân, nếu thật sự là một con người thờ ơ trước tội ác mà mình gây ra thì chẳng bao giờ có chuyện trọng sinh lần nữa lại phải dành nửa đời bù đắp lại những sai lầm trước kia, ở truyện ta thấy những sai lầm của Đường Kiều, đồng thời cũng không phủ nhận những cố gắng sửa đổi của em, thật ra thì cảm thấy bất kì điều gì cũng phải nhìn theo hướng toàn diện. Còn Đường Hoài Chương thật sự cảm thấy ông cũng rất đáng thương, vợ mất rồi chỉ có thể gà trống nuôi con, Đường Kiều chính là điểm yếu mà nhà họ Thẩm luôn đem ra uy hiếp ông, tất nhiên làm ngành y thì cũng có y đức, cũng hi vọng cứu được nhiều người nhưng thật sự khi đưa lên bàn cân thì khó có ai có thể lựa chọn vứt bỏ người thân của mình cả, chỉ có thể cắn răng tự dằn lòng mà xuống tay mặc dù biết rằng đó là sai. Nói chung thì mỗi người đều có điều tất trách và cái đáng thương, dù đúng hay sai thì họ cũng đã để lại cho chúng ta một bài học về lương tâm rồi. Đặc biệt trong truyện rất thương Thẩm Duy Thần aka anh công, câu “Nợ cha con trả” quả không sai, kiếp trước Thẩm Mộ hành hạ Đường Kiều đến té lên té xuống, kiếp này Đường Kiều lại ngược Thẩm Duy Thần đến tan nát cõi lòng. Kể ra cũng chẳng thể trách ai, tự dưng đứa trẻ mình gần như nuôi lớn, quay một chốc nó lại thích mình và cả nỗi hận Thẩm Mộ thấu xương cũng khiến Đường Kiều khó mà chấp nhận tình cảm của Thẩm Duy Thần. Đọc truyện mà mỗi khi ngược công lại khiến trái tim một con hủ thuộc team sủng công như ta lại thấy nhói nhưng khổ cái chỉ thích tìm thể loại này tự ngược bản thân, có phải là ta quá M hay không =____=. Phải công nhận là đọc truyện này thì nhân vật nào cũng được tác giả gửi gắm nhiều bài học chân lý vào đấy. Thẩm Mộ là tên tra công khốn nạn điển hình, việc ác hắn làm kéo từ kiếp trước đến kiếp này kể không hết nhưng tình yêu hắn dành cho Đường Kiều cũng không thể phủ định nhưng nó không đủ mạnh để kéo lương tâm con người ấy lại, hắn cũng quá hèn nhát, không dám chấp nhận việc mình là người đồng tính. Thật ra còn rất nhiều những nhân vật khác, mỗi người đều có những hoàn cảnh riêng, ai cũng đáng thương, đáng quý cả, đặc biệt là mẹ của Thẩm Duy Thần, vì một thằng đàn ông như Thẩm Mộ mà hủy cả một tương lai tốt đẹp sau này, cuối cùng lại phải chết trong cô đơn. Tình yêu của các cặp phụ cũng gian truân không kém nhưng may thay là họ vẫn đặt được một cái kết HE cho cuộc đời mình. Tóm lại nội dung thì không phải bàn cãi nữa, còn văn phong tác giả thì ta xin trích một đoạn Review của Tấn Giang thế này Cách hành văn của tác giả tinh tế mượt mà, khắc họa tính cách nhân vật rất khác lạ và độc đáo, tả tình tả cảnh thấm vào lòng người. Quan hệ giữa các nhân vật nhìn qua tưởng đơn giản nhưng lại rất phức tạp, bể yên sóng lặng che giấu sóng to gió lớn trong lòng, ngọt ngược đan xen. Truyện có biến động, cũng có cảnh sinh hoạt bình thản ấm áp, rất có sức hấp dẫn. —————— Spoil by Hoàng Diệu Thu Thụ kiếp trước yêu cha công, gã này là con của gia tộc ba thụ làm bác sĩ riêng. Lão tra công mèo mỡ bên ngoài, mèo mỡ đến cả cô giáo thụ. Cô gái này sau mang bầu rồi bị bỏ rơi, được thụ giúp đỡ. Bé công lên thành phố, thụ cho ở nhờ nhà mình. Bé công còn nhỏ đã có máu ghen tuông, bày trò chia cắt thụ và tình nhân thụ lúc này nằm trên. Sau Tam gia trở về ông chú của công, hợp tác để kéo chân tra công xuống đài. CP phụ dễ thương hơn cp chính. —————– Link —————– Chú ý Chủ nhà có share word
Cầu tâm đắc nhân Tác giả Đường Nhất Tầm 唐一寻 Thể loại Hiện đại đô thị, thụ rời đi công hối hận, tiền kỳ tra hậu kỳ trung khuyển công × quyết đoán cứng cỏi dương quang thâm tình ôn nhu thụ, ấm áp, HE Đề cử ★★★★ Số chương 50 chương chính văn+ 10 phiên ngoại Edit Winterwind0207 Tình trạng Hoàn 50c 29/03/2018 —————— Văn án Sẽ không viết văn án, Cũng sẽ không viết tổng kết. Nhìn xuống chính là duyên phận đi… ——————- Tóm tắt Thời kì đại học thụ thầm mến học trưởng công. Học trưởng công cũng không biết chuyện Sau đó thụ bởi vì gặp chuyện không cẩn thận xảy ra bất hạnh liên tiếp, thậm chí ở trên mặt lưu lại vết tích Mười năm sau tình cờ công thụ gặp lại lần nữa! Lần này, đoạn tình cảm thầm mến mười năm không có kết quả sẽ thế nào đây? *Nguồn Kho tàng đam mỹ. —————— Review by Review Quốc Dân Đây là một câu chuyện trước ngược thụ sau ngược công, tra công hóa trung khuyên bình thường cũ rich đến không thể bình thường và cũ hơn. Nhưng, theo cảm nhận của cá nhân mị, sự dứt khoát của thụ chính là điều hay nhất của bộ này. Mười năm trước, một người thầm mến một người. Mười năm sau gặp lại, một người vẫn như trước là một thiên chi kiêu tử, còn một người chỉ là người qua đường mờ nhạt. Bản thân Bùi Vận vẫn không thể quên được Tề Thịnh. Có thể là do tình đầu khó phai, huống hồ chi vì tình cảm không tên đó mà bản thân cậu phải trả giá quá nhiều nên không cam lòng quên? Mà cũng có thể đơn giản đó chỉ là chấp niệm, giống như trong lòng mỗi người đều tồn tại một “ánh trăng” không thể phai mờ. Mười năm trước cậu đã không thể có, vậy mười năm sau, phải chăng đã chờ đọi được? “Tề Thịnh, em yêu anh….” Ba chữ đơn giản, nhưng khi ấy Bùi Vận đã phải can đảm biết bao nhiêu mới thốt ra được. Vì bên cạnh Tề Thịnh luôn không có chỗ cho cậu, là vì vở kịch nhàm chán lại khiến bản thân đau lòng. Chả hiểu làm sao, mị cực kì bài xích cái kiểu thế thân lại kèm theo kiểu bày trò khiến người yêu ghen tuông như thế này. Người anh yêu là người, là trân châu đá quý, là bảo vật cần nâng niu vậy người khác thì không chắc? Thật ra cũng không thể nói Tề Thịnh quá tra được, vì mị luôn thấy Tề Thịnh đối xử với Bùi Vận rất đỗi dịu dàng và yêu thương, may mà mị không thích đổi công nên tạm tề Thịnh còn coi được chút. Đây sẽ là một bộ chuyện rất nhàm chán nếu nhưng tác giả không xây dựng tính cách của Bùi Vận quá hay. Một chữ “cường” hoàn toàn không đủ để nói về cậu. Từ lúc bắt đầu chính Bùi Vận cũng biết rằng tình cảm của Tề Thịnh đối với mình cũng chỉ là trò đùa. Nhưng tình cảm là thật, dù lý trí đến đâu cũng không thể thoát khỏi sự chi phối của trái tim. Lần nữa tin tưởng, để rồi lần nữa, thất vọng. Mà sau khi thất vọng thì làm gì, là từ bỏ. Cậu không giấu giếm, rất sảng khoias mà nói rằng cậu rất yêu Tề Thinh, nhưng đồng thời cũng rất quyết liệt mà buông tay. Không một chút tranh giành, không một chút oán trách. Có thể, vì cậu vẫn tin chắc rằng vị trí bên cạnh người đàn ông anh tuấn tài giỏi kia sẽ không bao giờ thuộc về mình. Thậm chí cậu còn hối hận vì đã biết được lí do vì sao anh lại muốn theo đuổi cậu. Mắt không thấy, tâm sẽ không phiền. Nhưng tai đã nghe, muốn giả ngu ngốc cũng không thể giả được. Vậy thì đi thôi, gọn gàng sạch sẽ. Dù đau đoén đến nghẹt thở, nhưng hoàn toàn không níu kéo, không tự biến mình trở thành trò cười như mười năm trước đã từng. Hoặc cũng có thể vì đã quá đau thương, nên đã quên thế nào là “tuyệt vọng” Mị rất đau lòng, đau đến thắt cả tim khi đọc đến đoạn Tề Thịnh nghe kể về quá khứ mười năm trước của cậu. À, thì ra cũng không phải là cậu muốn bản thân tuyệt tình đến thế, mà là vì cuộc đời biến động đã ép cậu từ bỏ quyền được mơ ước về tình yêu tròn vẹn của Tề Thịnh đi. Như bao câu chuyện khác, HE. Tuy rằng đoạn kết hơi….hẫng một tí vì nhanh quá, Tề Thịnh cùng Bùi Vận còn ao nhiêu thứ phải đối mặt nữa kia mà. Nhưng có lẽ, vì từ bây giờ cả hai đã có nơi mình thuộc về, có người để yêu thương, có vòng tay nương tựa để cùng vượt qua mọi thử thách sắp tới nên kết thúc vậy là đủ rồi. Mười năm trước đã khiến em khổ sở quá nhiều, vậy mười năm sau để anh thay em gánh vác. ———————— Review by Review Đam mỹ – Ngôn tình Bùi Vận là nhân viên một công ty bảo hiểm. Mười năm trước, vì bị người gài bẫy mà trên gò má hiện hữu vết sẹo dài. Những lúc làm việc, anh vẫn luôn tận lực dùng mũ hạ thấp vành che khuất vết sẹo, lắm lúc chính vì vết sẹo mà khách hàng đôi lúc lộ ra vẻ đề phòng và sợ hãi với anh, còn đặc biệt muốn anh gọi về công ty xác nhận danh tính. Đồng nghiệp lại lắm người bất mãn, thái độ xem thường luôn lộ rõ trên mặt. Mười năm trước, anh Bùi thích một đàn anh, là học trưởng Tề Thịnh. Sau đó, vì bất hạnh liên tiếp ập tới mà thậm chí vết sẹo chính là vết tích của lần bất hạnh đó để lại đã khiến anh bỏ dở tình cảm của mình. Mười năm sau, anh vô tình gặp lại học trưởng. Lương duyên là vô tình hay cố ý mà lần đó, sau nhiều ngày học trưởng lại tỏ tình với anh. Có chút bất ngờ, có chút cảm động, anh đồng ý. Anh Bùi ở bên cạnh học trưởng nhiều tháng, tình cảm mười năm trước tưởng chừng sẽ là những ngày hạnh phúc nối tiếp nhau. Nhưng đáp trả lại tình yêu đầy hi vọng đó của anh Bùi, học trưởng Tề Thịnh lại lừa dối, gần như đem anh Bùi để vui chơi nhân lúc bản thân bị “ cắm sừng “. Mình đặc biệt thích tính của anh Bùi, quyết đoán, cứng cỏi, phát hiện bản thân bị lừa dối liền lập tức rời xa Tề Thịnh. Một số câu chuyện khác thụ sẽ rời đi thật xa, có thể là nước ngoài, thành thị hay nông thôn nhưng anh Bùi lại lựa chọn ở lại thành phố tiếp tục sự nghiệp và cuộc sống riêng của bản thân. Tiếp đến, chính là khoảng thời gian học trưởng Tề Thịnh, tra công của chúng ta phát hiện ra bản thân thật sự thích anh Bùi và bắt đầu màn truy thê. Từ xô ngã tình địch, đạp đổ từng bình từng bình dấm chua với nhiều loại người mới mang anh Bùi trở về lại bên cạnh mình. Cũng từ đó từ tra công liền biến thành trung khuyển công xoay quanh anh Bùi. Bộ “Cầu Người Tâm Đắc” này dù là motip cũ nhưng tình tiết nhẹ nhàng, không quá ngược, hợp lý, dễ đi vào lòng độc giả, âm thầm đánh thẳng vào trái tim người đọc một cách mãnh liệt. Ai đã từng yêu từng hận nhưng trong lòng chưa quên được người mình yêu, chắc hẳn sẽ thích tác phẩm này. Bởi thứ nhất, nó thỏa mãn tâm lí khi tra công phải chịu “ngược”, và quan trọng nhất là, bước qua bao nhiêu tổn thương và mất mát, thì người xứng đáng sẽ nhận được hạnh phúc viên mãn. Bạn cũng vậy? Yêu khổ vốn liền kề, nhưng giống như nhân vật trong truyện, bạn rồi sẽ tìm được hạnh phúc của đời mình! Điềm – tâm – đắc – nhắc – lại – lần nữa Tính cách của anh thụ thật sự rất đẹp, không buông được nhưng vẫn quyết đoán, cứng cỏi đối mặt với sự lừa dối đó. Anh Bùi chính là một số ít nhân vật thụ mà vừa thâm tình vừa có thể lý trí quyết đoán như vậy mà mình từng biết qua những truyện khác. Hy vọng các bạn sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời với câu chuyện này ❤ ————————— Review Đây là lần đầu mình đi review về đam mỹ. Cầu người tâm đắc theo motip cũ, thụ rời đi công hối hận, nhưng không giống với những truyện khác mình đã từng đọc. Các truyện khác hầu hết thụ đều đến một vùng nông thôn hẻo lánh, đi nước ngoài bla bla, còn anh Bùi vẫn ở tại thành phố. Anh Bùi thích Tề Thịnh mười năm, từ đại học đã thích. Đáng tiếc Tề Thịnh lúc này lại cùng với thanh mai trúc mã Ninh Nhật của mình ở cùng một chỗ. Anh Bùi bị tụi bạn của Ninh Nhật gài bẫy, sau đó bị Ninh Nhật phát hiện, dàn xếp với phía nhà trường khiến anh Bùi gặp tai nạn hủy dung, rồi dù tốt nghiệp đại học danh giá cũng phải đi làm một nhân viên bảo hiểm. Sự đời không lường trước được, anh Bùi gặp Tề Thịnh sau đó tiến tới mối quan hệ yêu đương. Rồi Ninh Nhật quay về, ngày đó anh Bùi mang cơm đến cho Tề Thịnh thì bắt gặp cuộc nói chuyện, sau đó hai người tách ra. Tiếp tục đến công cuộc truy thê của Tề Thịnh, xô ngã tình địch, ăn dấm với đủ loại người mới rước anh Bùi về được. Điều mình cảm thấy hay nhất là việc anh Bùi không rời đi khỏi thành phố. Mười năm yêu người khác, mấy tháng ngắn ngủi bên nhau, người ta cũng xem như phản bội, xem anh như trò chơi lúc cô đơn, biết sự thật không oán trách một câu, chỉ nhẹ nhàng trầm tĩnh kiên định rời đi. Tiếp tục sống ở thành phố, cũng bởi vì không buông được. Tình tiết nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ ngược, ngược nhẹ thôi. Cầu mọi người đón đọc. ———— Review by Ngọc Bảo Châu Mình mới đọc xong bộ này, cảm nhận chính là rất hay. Hay ở chỗ thụ rất cường, dù như thế nào cũng sống rất thật với bản thân, yêu sẽ yêu hết sức, bị công tổn thương dù đáy lòng vẫn yêu nhiều lắm nhưng chia tay rất dứt khoát, không như những bộ khác ủy mị dây dưa, khi gặp phải kẻ tình địch hại mình, sẵn sàng dùng nắm đấm giải quyết, không thánh mẫu, rất hoan nghênh tính cách thụ như vậy. Cái hay kế đó chính là anh công, công không tra, ít ra theo cảm nhận của mình. Thụ yêu thầm công hơn 10 năm, công ko hay biết, thụ bị pháo hôi lừa khi ấy công đang ở nước ngoài. Công và pháo hôi là thanh mai, yêu nhau cũng hiển nhiên, sau 10 năm gặp lại thụ, đúng là có ích kỉ lợi dụng nhưng sau khi xác định tình cảm, giải quyết rất rõ ràng, sẵn sàng múc luôn pháo hôi ko nể nang, không ngại công khai tình cảm, còn tính cách thường xuyên dấm chua cũng rất đáng yêu. Mình thấy truyện trôi chảy, hỗ sủng, tính cách nhân vật rất tốt, truyện ko lôi. Lâu rồi mới đọc một đam liền tù tì 50 chương không dời mắt và thỏa mãn như vậy Nhiệt liệt đề cử. 😊 ———— Review by anryute giả Đường Nhất Tầm Thể loại Nhất thụ nhất công, hiện đại đô thị. Thụ si tình quyết đoán cứng cỏi. Công trước tra, sau trung khuyển. + Nhân vật Công Tần Thịnh Thụ Bùi Vận Có sự góp mặt của các nhân vật phụ đáng yêu. Số chương 50 chính văn + 6 phiên ngoại. Nội dung Bùi Vận thầm mến học trưởng của mình. Trải qua một vài biến cố khiến cậu một sinh viên tiền đồ sáng lạn lại đi làm công tác kĩ thuật cho công ty bảo hiểm. Qua 10 năm gặp lại người này. Bỗng dưng người mình từng yêu nói thích mình, muốn cả 2 cùng đến với nhau. Yêu nghĩ cả 10 năm, Bùi Vận đồng ý làm hẹn hò với anh. Nhưng sau khi biết Tần Thịnh chỉ là do cãi nhau với người yêu là Ninh Thần nên mượn cậu để chọc giận đối phương thì cậu đã dứt khoát bỏ đi. Chấm dứt tình cảm này. Tần Thịnh lúc này bị ngược. Vì phát hiện ra mình đã yêu Bùi Vận rồi. Sau đó là quá trình truy thê bị ngược… Đánh giá Mới đầu đọc truyện, cảm giác mang đến cho mình rất tốt, tác giả viết rất hay. Bí ẩn chuyện 10 năm trước của Bùi Vận được tác giả móc nối rất khéo gây tò mò cho người đọc. Cũng làm mình rất ấn tượng và cảm động với tình cảm của Bùi Vận dành cho Tần Thịnh. Nhưng sau khi biết được quá khứ của Bùi Vận, thì ấn tượng của mình giảm xuống một chút. Bùi Vận tại thời điểm đó đã yêu sai người rồi. So mối quan hệ của Bùi Vận và Ninh Thần thì cũng coi như bạn bè anh em đi, nhưng cậu lại thích phải người yêu của bạn. Tình cảm của cậu sẽ không được mọi người thích cho lắm nếu cậu không phải nhân vật chính. Mình không hiểu tại sao tác giả lại lựa chọn nhân vật chính là người yêu thầm người yêu của bạn và cho người này một cái HE. Nói vậy thôi chứ Bùi Vận không hề phải tiểu tam nha, chỉ là cậu không biết mà thôi. Tình cảm yêu thầm một người đến tận 10 năm cũng thật đáng ngưỡng mộ. Tần Thịnh, theo mình thấy thì khá nhu nhược trong mối quan hệ với Ninh Thần và Bùi Vận không có giải quyết ổn thỏa. Với cả thật sự mình không ấn tượng lắm khi yêu Ninh Thần cả 10 năm nhưng nói bỏ liền bỏ và trong vòng 2 tháng đã có tình cảm mới với nhân vật chính? Mình không thích Công như vậy cho lắm. Có lẽ vậy nên mình không hề cảm thấy ghét nhân vật phản diện là Ninh Thần. Đối với Bùi Vận thì cách hành xử lúc đó của cậu ấy rất rất quá đáng. Nhưng thử hỏi có ai vui không khi biết người bên cạnh mình thích thầm người yêu mình? Đối với Tần Thịnh thì mâu thuẫn giữa 2 bạn này xảy ra là do phía Tần Thịnh không chịu come out. Cái này cũng dễ hiểu vì vấn đề này khá nhạy cảm và khó khăn. Nhưng nếu đã yêu 10 năm thì đối phương không chịu come out thì người còn lại cũng không khỏi khó chịu. Tóm lại thì đây sẽ là một câu chuyện rất hay nếu tác giả thay đổi tình huống các nhân vật một chút, và mâu thuẫn dẫn đến chia tay của Tần Thịnh và Ninh Thần ”nặng” và có sức thuyết phục một chút..vì tác giả viết khá hay, văn chuẩn, mạch lạc. Nhân vật phụ viết cũng rất thú vị và đáng yêu. Kết, Tần Thịnh đã quyết định dũng cảm come out. Bùi Vận đã có một cái kết tốt đẹp cho tình cảm đơn phương của mình. ————— Review by Danmei & Boylove Truyện này chỉ có thể tóm tắt nội hàm trong 2 từ sủngthụ! Và đi kèm với sủng thụ chính là ngược công. Tuy truyện không quá dài, tình tiết không rắc rối, không lắc léo, đọc nhẹ não. Nhưng rất rõ ràng, khiến cho trái tim thiếu nữ mong manh của tui vô cùng thổn thức, có vài đoạn khóe mắt giật giật. Qúa trình ngược thụ tui kể thì dài nhưng thật ra trong truyện chỉ diễn ra trong vòng 3 nốt nhạc. Có thể tóm tắt như sau Năm xưa, công thụ và 1 thằng nữa học cùng đại học, cùng niên cùng khóa, cùng ngành và hình như là cùng lớp không nhớ rõ. Công và thằng kia nhà giàu, đang quen nhau, bên ngoài nhiều người biết chỉ có thụ là không biết. Thằng kia ở cùng phòng KTX với thụ, thụ xem nó như tri kỷ, là bạn thân nhất của mình. Đến nỗi những chuyện như thầm mến công, thụ cũng không ngại cho nó biết. Nhưng thật đúng là tri nhân tri diện bất tri tâm, thằng đó nó biết thụ yêu thầm công mà còn không nói cho thụ biết tụi nó quen nhau, âm thầm sau lưng cười thụ, còn bày đủ trò chọc phá thụ. Ngày công lên đường đi du học, đám bạn của thằng kia xúi thụ nhắn tin tỏ tình với công, mục đích là muốn bêu rếu thụ. Và thụ cũng cắn răng cắn lưỡi nhắn tin tỏ tình. Nhưng lại gửi vào số điện thoại dự phòng của thằng bạn thân kiêm bồ của công. Sau đó thằng này mang tin nhắn đi rêu rao khắp nơi, báo hại nhà trường mời phụ huynh thụ lên công khai giới tính của thụ. Ba mẹ thụ vì vậy mà từ mặt thụ. Thụ buồn, đi ra đường xui bị tai nạn giao thông mà trên mặt để lại 1 vết sẹo. Gia đình từ bỏ thụ, không đóng học phí nữa nên thụ tốt nghiệp vẫn không lấy được bằng. Từ đó cù bất cù bơ làm 1 anh chuyên làm nghiệp vụ trong 1 công ty bảo hiểm xe, bị đè đầu cưỡi cổ như trâu như bò, mắng chửi như chóa ghẻ. Sáu năm sau, công đi xe bị tai nạn nên gọi công ty bảo hiểm đến xử lý và gặp thụ. Nhìn thấy thụ quen quen, sau đó nhận ra thụ chính là cái đuôi nhỏ của thằng bồ cũ của mình năm xưa, công lúc đó còn tưởng thụ thầm thương bồ cũ của mình. Công lúc này đã chia tay thằng kia rồi, nguyên nhân vì thằng kia đòi công come out nhưng công không chịu. Sau đó, thằng đó giả vờ qua lại với em trai cùng cha khác mẹ với công để công ghen nhưng công không ghen mà quyết định chia tay luôn. Thấy thằng đó cũng tội mà thôi cũng kệ, vì năm xưa việc nó làm với thụ là quá mức đê tiện, một người sống đạo đức như tui thì không thể tha thứ cho nó được! Sau vài lần gặp thụ, đang lúc cô đơn thì công quyết định quen với thụ để bớt cô đơn. Nhưng hai người không ai nói mình yêu đối phương mà giấu kín trong lòng. Công cũng không biết thụ năm xưa từng yêu thầm mình. Thụ giờ giờ nấu cơm, ngày ngày nấu cơm mang đến công ty cho công ăn. Vô tình lần đó thụ nghe được công và thằng bồ cũ đang nói chuyện là công chỉ mượn thụ để chọc tức thằng bồ cũ mà thôi. Thụ nghe xong vô cùng đau lòng rồi đi về. Sau đó công biết thụ đến tìm mình, sợ thụ nghe được mấy lời kia liền đi tìm thụ nhưng không được. Sau đó nữa, công trở về nhà chờ thì thụ trở về. Đêm đó công nấu mì cho thụ ăn. Thụ ăn hết không chừa miếng nào, còn nói 1 câu mà tui thích nhất Mùi vị cuối cùng rất khó quên! Sau đó cuốn gói ra đi, không trách không chửi, không tranh cãi, không khóc lóc đau khổ. Còn rất nhanh chóng dọn vào ở ghép cùng một người vô cùng đẹp trai và hoàn hảo khiến công ghen lên bờ xuống ruộng, mặt dày tới nhà người ta tìm cách dụ dỗ thụ quay về. ĐÁNH GIÁ Tui nói thì nghe có vẻ nặng nề, nhưng thực chất mọi việc diễn ra nhẹ nhàng. Thụ là người trưởng thành, ăn muối nhiều hơn ăn cơm cho nên là một người sống thực tế. Không bi lụy, chia tay công, thụ cũng buồn cũng đau nhưng miếng cơm manh áo mới là thứ quan trọng nhất. Thụ cầm lên được buông xuống được, dứt khoát vô cùng. Còn công cũng không phải là tra công như rất nhiều người đọc đã nhận xét. Bởi vì công ban đầu quen thụ vì công quá cô đơn. Công không có ý định mượn thụ chọc tức bồ cũ như thằng đó nói. Chẳng qua lúc thụ bỏ đi, công đã không thể nói rõ lòng mình vì công hiểu lầm thụ muốn công come out. Công cũng chỉ là một người bình thường, đối diện với việc đó đòi hỏi phải xác định rất rõ tình cảm của mình cũng như sự dũng cảm rất lớn. Sau này công vì thụ mà come out, cũng vì thụ mà thể hiện sự mặt dày có đẳng cấp của mình. Có thể nói, tui đọc truyện này vừa thương công mà vừa bực mình công. Còn thụ thì đương nhiên tui rất thích tính cách của ẻm. Thằng bồ cũ của công sau này cũng chịu quả báo như chính cách nó đã hại thụ năm xưa. Số chương tuy dài nhưng đọc vỏn vẹn trong 1 buổi tối là xong, không cần đắn đo, không cần tính toán. ĐỌC NGAY ĐI! ————————— Link
Tác giả HaviThể loại đam mỹ, cường công-nhược thụ, báo thù, tàn nhẫn lãnh khốc tra công, si tình đáng thương khuyết tật thụ, nhất thụ đa công, SE chính văn/ HE ngoại vănVăn ánHơn 10 năm trước, Cố lão gia dẫn về một cậu bé thanh tú, ốm yếu hướng về phía người con trai đang ngồi trên sofa nói đây là em trai đầu tiên nhìn thấy y, Cố Vãn Thâm cho rằng đây thật sự là một cậu bé trong sáng, sạch sẽ. Hắn nghĩ y thật sự không thích hợp sống trong nhà chính của gia tộc- nơi người người cấu xé nhau, hoàn toàn không xem máu mủ là vấn đề gì thứ hai thấy y chính là trong vườn hoa sau nhà. Y lúc ấy mặc áo choàng ngủ bằng tơ tằm màu trắng, tà áo phất phơ thật sự đẹp động lòng người. Hắn biết chính lúc đó, hắn đã say cậu bé này. Cái say không phải do rượu hay 8 năm trước, lần đầu tiên hôn y, hắn cảm thấy cuộc sống mình chỉ cần có y bên cạnh là đủ, không cần vợ con, chỉ cần có y, một mình 7 năm trước, hắn thật ra mới phát hiện, so với yêu và bị phụ điều đau đớn nhất là chính mắt thấy người mình yêu, một thân đầy máu, tay run rẩy cầm con dao được khắc "Thâm-Vĩ". Đó là con dao hắn mua tặng y khi hắn đi du lịch, lại đặc biệt kêu thợ khắc tên hai người cùng một con rồng hùng vĩ. Mà cũng chính con dao ấy đang nhuộm đỏ máu của bố hắn. Nhìn thân thể người đàn ông thân sinh ra mình nằm dưới sàn nhà lạnh ngắt, tim hắn từ ấy cũng giá lạnh. Hắn không phải không biết bố hắn có bao nhiêu tồi tệ, nhưng 21 nhát dao, cũng đã đủ làm hắn không thể nào điên cuồng hơn. Lúc ấy, hắn 20, y sau đó đã trốn chạy được khỏi hắn, khỏi thế lực gia tộc 2 năm sau đó, hắn gặp lại y. Chính là trong gay bar hắn đã thu mua. Y- người hắn từng yêu, cũng là người đã gϊếŧ ba hắn đang làm ngưu cuồng tra tấn, điên cuồng dằn vặt, điên cuồng chà đạp, cũng chính là điên cuồng và hận, một kể đau tận tâm can, một kẻ vùi hận vào sâu trong tâm mà... Một kẻ nguyện yêu, một kẻ lạnh lùng. Phút cuối nhận ra. Hơn 1/3 cuộc đời, hắn đã sai đến không thể quay đầu có thể, hãy để tôi yêu em lần nữa...Giới thiệu"Hah! Cuối cùng có lẽ cũng chỉ có ngưu lang mới thích hợp với cậu""Thế nào? Cảm giác thoải mái lắm? Bị một đống nam nhân thao lại vẫn cương được thật quá dâʍ đãиɠ đi""Chết tiệt? Y chạy? Được để xem y lại bao xa. Y chạy được bao nhiêu km, cứ đánh gãy chân y rồi nối lại bấy nhiêu lần""Ghen? Khóc? Hừ, biết không Bạch Hàn Vĩ, cậu từ 7 năm trước đã không còn tư cách ghen nữa. Để cho cậu sống, chính là muốn từ cậu thống khổ đổi lấy một chút thoải mái cho tôi""Con mẹ nó? Cậu không chạy, lại muốn tự tử? Cho dù cậu muốn chết cũng không phải do cậu muốn là được. Nghe rõ, cậu phải sống, phải sống để thống khổ""Nói yêu tôi đi. Tôi xin em. Nói yêu tôi. Đừng im lặng. Đừng tự tử nữa. Tay em có nhiều vết thương lắm rồi. Van cầu em"Nếu có thể, cho tôi được yêu em một lần nữa... Có được không?
đam mỹ tra công hối hận