1.7 Danh vọng đến muộn. 2 7 tác phẩm tranh sơn dầu nổi tiếng của họa sĩ Van Gogh. 2.1 Van Gogh 7 Bức Tranh Hoa Hướng Dương năm 1890. 2.2 Bức tranh ông cụ buồn bã năm 1890. 2.3 Bức Đêm Đầy Sao năm 1889. 2.4 Bức Những Cây Ôliu năm 1889. 2.5 Bức Quán Cafe Về Đêm năm 1888. 2.6 Loạt
Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh - (Chương 32) - Tác giả Bán Tiệt Bạch Thái Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Lưu Tử Đồng học vẽ cùng Trần Châu và Chu Mễ Nhã từ khi còn nhỏ. Bạn đang xem: Bức tranh ấy em vẽ vì anh. Năm mười tám tuổi, cô biết “yêu”, nhưng mối tình đầu của cô lại là con đường một chiều - yêu đơn phương đàn anh Trần Châu.
Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh - (Chương 12) - Tác giả Bán Tiệt Bạch Thái Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Bức tranh ấy em vẽ vì anh - Tập 20 | Truyện Ngôn Tình Hay Nhất | Thúy Nga AudioLâm Đế rút khỏi giới giải trí, giải trí Tinh Chu mở buổi họp báo cuối cùng
Nhưng thật bất ngờ, bức tranh đạt giải của Kiều Phương lại là bức tranh vẽ về người anh thân yêu của mình. Trước bức tranh, người anh nhận ra tấm lòng nhân hậu của em gái và hối hận vì đã có lúc mình đã đối xử không đúng với em. Mẫu 2
yZf5Ig. Ba người, hai trong số đó đứng dưới bậc thang, người còn lại ở trên, nhìn nhau, Lưu Tử Đồng lấy lại bình tĩnh, cô đem lời nói vừa rồi nói lại lần nữa cho Trần Châu nghe, còn đem sự việc lúc trước La Dịch giới thiệu bức tranh cho cô, sau đó còn lấy hình cho anh xem, lúc đó cô có chụp một bức lưu vào điện Châu nghe xong, kéo cánh tay Lưu Tử Đồng, nói “Để anh nhìn xem.”Hai người cùng đi lên bậc thang, tay Chu Mễ Nhã vẫn khoanh trước ngực, đi phía sau hai người, cô ta duỗi tay nắm lấy tay Trần Châu, đôi mắt ai oán “Anh tin em ấy hay tin em?”Trần Châu ngước mắt, nhìn cô một cái, không trả lời, chỉ hơi giật cánh tay ra, biểu tình rất rõ ràng, không để cô ta Mễ Nhã xanh cả mặt, cô ta tăng thêm lực, tức giận nhìn Trần Châu còn đang nắm lấy cánh tay Lưu Tử Đồng, nói “Em không trộm tranh của cậu ta, anh phải tin em.”“Chứng minh đi.” Trần Châu nói thẳng Mễ Nhã cười lạnh “Được, muốn chứng minh sao, đi thôi.”Nói xong cô ta nắm lấy tay Trần Châu, ý muốn lôi kéo anh đi, tách anh ra khỏi Lưu Tử Đồng, cái loại tranh giành tình cảm này làm Lưu Tử Đồng nể thực sự, cô hơi động cánh tay, rút tay ra khỏi tay Trần Châu, sau đó dẫn đầu đi vào phòng triển Châu đưa mắt Chu Mễ Nhã một cái, hai người đi theo sau Lưu Tử Đồng vào phòng Tử Đồng vừa đi đến bức tránh kia vừa gọi điện cho La Dịch, nhưng mà đầu bên kia tắt máy, rất nhanh ba người đều đã đứng trước bức tranh Tử Đồng rất khó chịu, trước đó cô đã xem được bức vẽ đầy dụng tâm của La Dịch, khi đó cậu ấy vẫn còn ở lớp học này, Trần Châu đột nhiên nói “Bức tranh này là Mễ Nhã vẽ, không phải học trò của em vẽ đâu.”“Cái gì?” Lưu Tử Đồng đột nhiên nhìn về phía Trần Châu, Trần Châu chỉ vào bức tranh, nói khẽ với Lưu Tử Đồng “Bức tranh này, là do sư tỷ của em vẽ.”Anh giơ tay muốn đi xoa đầu Lưu Tử Đồng, nhưng Lưu Tử Đồng đã đẩy tay anh ta, sắc mặt trắng bệch “Sư huynh, anh rõ ràng đã nhìn thấy bức tranh mà cậu ấy vẽ, anh đã nhìn qua, để em cho anh xem lại.”Nói đoạn cô lấy điện thoại từ trong túi ra, mở album ảnh lên, đưa đến trước mặt anh, trong lòng đầy lạnh lẽo, tựa như cô đang đứng trên một tảng mắt cô mang theo thất Châu không có nhìn cô, quay lại nói với Chu Mễ Nhã “Đóng cửa triển lãm đi.”Chu Mễ Nhã vẫn đang đắc ý, vừa nghe xong lại ngẩn người “Vì sao phải đóng cửa?”Thần sắc Trần Châu lạnh lùng nhìn cô ta, tâm tình Chu Mễ Nhã khẽ run lên, cô ta nhìn thoáng qua bức tranh kia, lúc này mới không tình nguyện bước ra tuyên bố đóng cửa triển viên và khách tham quan tuy vô cùng khó hiểu nhưng nếu chủ tranh đã muốn đóng cửa triển lãm thì họ chỉ có thể về, trong số đó có vài phóng viên tò mò nhìn về phía bên này, đặc biệt là nhìn về phía bức tranh kia, họ vẫn cố gắng chụp mấy tấm ảnh, sau nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng của Chu Mễ Nhã, bọn họ mới vội vàng cất camera, đi ra người sau khi rời khỏi đây, cửa triển lãm nhanh chóng đóng lại, khóa kỹ, cạch’ một Châu đưa tay lên lấy bức tranh đang treo trên tường đó nền mạnh xuống mặt đất, “rầm” một tiếng, âm thanh rơi xuống mặt đất làm cho Lưu Tử Đồng đang gọi điện cho thầy Đường Ý phải nâng mắt lên nhìn Mễ Nhã chạy lại nhưng vẫn không kịp lấy lại bức tranh của cô ta, cô ta đẩy Trần Châu một cái, cắn răng nói “Anh làm gì vậy? Em đã nói rồi, bức tranh này là em vẽ, em không trộm, em không trộm!”Trần Châu đút tay vào túi, thần sắc lạnh lùng nói “Đúng, em không trộm nhưng em sao chép nó.”Lưu Tử Đồng nắm chặt điện thoại, ngẩn Châu nhìn về phía cô, nói “Đồng Đồng lại đây nhìn kỹ lại một lần nữa đi.”Lưu Tử Đồng cất điện thoại, đi về phía trước hai bước, đến trước mặt bức tranh đã nằm dưới đất kia, ngồi xổm xuống, lúc này cô mới thấy rõ từng chi tiết trong bức sai, bức tranh này và bức 《 Nửa đời 》rất giống nhau, nhưng không phải y hệt. Nét bút cùng với màu sắc cho thấy bức tranh này đã được vẽ một cách kỹ lưỡng, nét bút của Chu Mễ Nhã rất chuyên nghiệp, cô ta luôn lựa chọn những đường cong mà vẽ, làm cho bức tranh chỉ cần nhìn vào sẽ hiểu được ý nghĩa. Ngược lại bức《 Nửa đời 》 của La Dịch, bởi vì tuổi còn nhỏ, tranh của cậu luôn mang theo màu sức sống của thiếu niên, lại thích tạo trong đó một chút hoài mộng, nên màu sắc phối lại nhìn rất tươi sáng, ấm tranh này được Chu Mễ Nhã phối màu tương đối trầm, có đôi chỗ đứt gãy vì dùng nhiều tông màu trầm, tạo cảm giác nhìn vào có chiều bức tranh của La Dịch nếu so với bức này thì lại xuất sắc hơn rất nhiều, ít nhất lên sân khấu sẽ rất thu hút người xem, Chu Mễ Nhã bởi vì có phần sao chép, cho nên khi vẽ lại sẽ phải điều chỉnh màu sắc, cuối cùng không có được loại cảm giác giống như một họa sĩ bị gán cho hai chữ sao chép’, điều đó tương đương với hủy đi chính bản thân mình, cô ta vẽ không hề là cảnh cô ta đã nhìn qua, cũng không phải ý tưởng của cô ta, cô ta ăn cắp linh hồn của người khác, căn bản là không xuất sắc, không đến hai năm sẽ bị phát hiện. Đây cũng chính là lý do Trần Châu kêu Chu Mễ Nhã tiễn người khác phòng triển lãm, một không khí áp lực dần lan Tử Đồng vừa rồi quá sốt ruột nên không nhìn kỹ chi tiết của bức tranh, hiện tại có Trần Châu chỉ điểm, cô thở ra nhẹ nhõm, chỉ cần bức tranh gốc của cậu bé kia không phải đổi tên thành Chu Mễ Nhã là được, cô hỏi Chu Mễ Nhã “Bức tranh của La Dịch đâu rồi?”Đôi mắt của Chu Mễ Nhã có sự oán hận, cô ta cười lạnh “Sao tôi biết được, cậu ta đâu có đưa cho tôi.”Lưu Tử Đồng đứng lên, cắn răng nói “Cậu ấy có giao cho chị! Bức tranh ở chỗ của chị.”“Không có.” Chu Mễ Nhã chỉnh lại quần áo Châu cũng nói “Em đem bức tranh ấy ra đây, việc này chúng ta tính sau.”Chu Mễ Nhã lại nhìn về phía anh ta, cô ta lạnh lùng hỏi ngược lại “Trần Châu, anh yêu tôi sao?”Trần Châu nhíu mày “Em đang nói gì vậy?”Chu Mễ Nhã đi về phía anh ta từng bước một, đứng trước mặt anh ta ngẩng đầu nhìn, nói “Cũng không biết tại sao, từ khi ở bên anh, tôi lại không thể vẽ được tranh nữa. Vậy anh biết tại sao tôi phải vội vã tổ chức triển lãm tranh hay không? Tôi sợ có một ngày, tôi thật sự vẽ không được nữa, lúc đó tôi nên làm gì bây giờ.”Trần Châu “Chúng ta làm nghề này vốn dĩ chỉ thuận theo thời mà thôi.”Chu Mễ Nhã nói “Thật sự thì tôi cũng biết anh không thích phong cách của tôi gì cho cam, hai người các anh…Một người thì bút lực cứng cáp, một người thì luôn có linh cảm, ở chỗ học của thầy, hai người thật sự rất phát triển, càng ngày càng tốt, còn tôi thì sao…..”“Buổi triển lãm tranh lần trước xong, thầy đã phê bình tôi, lúc tôi nói chuyện qua video với thầy ở trong viện mà ba chúng ta thường cùng nhau học vẽ ấy, thầy kêu tôi vẽ một trăm lần cái sân kia, tôi không chịu, thầy đã rất tức giận.”“Biết vì sao tôi không vẽ không? Bởi vì tôi biết tôi không thể nào vẽ ra bức tranh cho thầy hài lòng, hiện tại tôi chính là như vậy….thầy như thế nào cũng không hài lòng đâu.”Trần Châu ngữ khí mềm đi một chút “Một khi đã như vậy, em phải nghỉ ngơi cho tốt chứ.”“Sao tôi có thể nghỉ ngơi được chứ? Tôi nghỉ ngơi…thì khi nào tôi mới có thể giỏi hơn em ấy, so với em ấy….” Chu Mễ Nhã mang theo sự oán hận nhìn về phía Lưu Tử năm nay, quan hệ ba người quả thật rất ảm đạm, bên ngoài thì có vẻ là tốt nhưng trong lòng Lưu Tử Đồng biết, hiện tại Chu Mễ Nhã vẫn vướng mắc với ra, Chu Mễ Nhã vẫn luôn xem cô là đối Châu cũng nhìn về phía Lưu Tử Đồng, khóe môi Lưu Tử Đồng nhẹ nhàng cong lên “Sư tỷ, từ trước đến nay tôi không so đo gì với chị, chúng ta vỗ dĩ đã khác, có cái gì giống nhau đâu.”Chu Mễ Nhã cười lạnh “Không so đo? Đó là bởi vì cô không thể lấy người khác so với tư bản được, cô có gia đình chống phía sau, có Trần Châu yêu thương, có thầy ưu ái, vậy tôi có gì?”“Chị cũng có, nhưng chính chị đã xem nhẹ nó.” Lưu Tử Đồng nói, cô nhìn điện thoại, nói với “Đưa bức tranh của La Dịch ra đây.”Chu Mễ Nhã “Không có, tôi không biết bức tranh đó đâu rồi.”Lưu Tử Đồng “…..tôi có thể tìm ra bức tranh đó.”Chu Mễ Nhã “Được, tìm đi, tôi mới là sư tỷ của cô, cậu ta đã làm học sinh của cô bao lâu rồi mà cô còn muốn trở mặt với tôi? Chính cậu ta muốn tự mình bò lên, đã muốn cô hỗ trợ cậu ta bán tranh lại còn đề nghị tôi làm việc đó nữa sao? Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy? Cậu ta không bỏ công nhiều lại muốn có cơ hội như vậy?”Lưu Tử Đồng không nghĩ suy nghĩ của cô ta kỳ lạ đến như vậy.“Sư tỷ, cô cũng đừng quên, cơ hội của cô….cũng là do thầy cho tạo ra….”Chu Mễ Nhã lạnh lùng nói “Thầy ư, thầy chỉ thích cô mà thôi!”Trần Châu nghe không nổi nữa, giọng anh ta thấp xuống “Im đi! Chu Mễ Nhã, em im miệng!”“Gì đây? Không bỏ được? Trần Châu….tôi biết rõ trong lòng anh đang nghĩ gì đấy.” Chu Mễ Nhã dùng móng tay chỉ vào ngực Trần Châu, Trần Châu nắm tay cô, hất ra một phen, nói “Bây giờ em đưa bức tranh của La Dịch lại cho người ta đi.”Chu Mễ Nhã “Tôi không giữ.”Lúc này, điện thoại của Lưu Tử Đồng vang lên, là La Dịch gọi điện, Lưu Tử Đồng đi nhanh ra ngoài tiếp điện thoại, phía bên kia, giọng nói La Dịch nghẹn ngào, mang theo tiếng khóc nức nở “Cô ơi…”“Em ở đâu?” Lưu Tử Đồng Dịch “Em…em ở trạm xe bus.”“Em cứ ở yên đó đi, cô đi tìm em.”La Dịch thấp giọng hỏi “Kiên trì theo đuổi giấc mơ có phải rất khó hay không cô? Em…em không muốn vẽ nữa.”Lưu Tử Đồng sửng sốt, cô nói “Em cứ ở yên đó đừng đi đâu, cô đi tìm em.”Nói xong cô liền cúp điện thoại, sau đó nhìn về phía Chu Mễ Nhã và Trần Châu, nói “Tôi đã tìm được cậu ấy rồi, tôi sẽ đến đó. Sư tỷ, cô nên đem bức tranh đó ra đây.”Chu Mễ Nhã “Tôi không có bức tranh đó.”Lưu Tử Đồng liếc nhìn cô ta một cái, chạy nhanh ra cửa ra, cô đi vòng qua phía sau, chạy xuống bậc thang đi ra ngoài, rất nhanh đã nhìn thấy La Dịch ngồi phía bên kia trạm xe bus, cậu vẫn còn mặc bộ áo đồng phục bóng chày màu đỏ, cong lưng, trên mặt vẫn còn nước mắt, còn có sự tuyệt Tử Đồng đi đến trước mặt cậu, chống đầu gối, nhìn cậu, “Hai người bảo an kia không làm em bị thương chứ?”La Dịch nhìn cô, mu bàn tay xoa khóe mắt, hốc mắt vẫn còn hồng, cậu lắc đầu “Không có ạ.”Nhìn bộ dàng này của anh, Lưu Tử Đồng thực sự đau lòng, cô đã tiếp xúc qua rất nhiều học sinh thích vẽ tranh, nhưng họ chỉ đi được đến nửa chặng đường bởi vì nhiều nguyên nhân, lựa chọn từ bỏ, hòa nhập xã hội, rồi mỗi một người cũng tìm ra được con đường mình muốn. Cô đưa tay lên, xoa đầu La Dịch, nói “Bức tranh đó là của Chu lão sư, không phải tranh của em đâu. Bức tranh kia của em không đem ra trưng bày, vừa rồi chúng ta đều nhìn lầm.”La Dịch ngơ ngác nhìn cô, cậu nói “Em vừa mới nghĩ kỹ lại rồi…bức tranh kia đúng là không phải của em, nhưng mà… cô ấy sao chép của em.”Lưu Tử Đồng gật đầu “Cho nên không cần sợ.”Giọng nói của cô ôn nhu, trong lòng La Dịch đang cảm thấy tuyệt vọng, từ từ được xoa dịu.
Contents1 Giới thiệu Truyện Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh “cập nhật ngày 11/06/2023“ Trọn bộ Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh Full tập được cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Edit Sym Văn án Lâm Đế rút khỏi giới giải trí, giải trí Tinh Chu mở buổi họp báo cuối cùng cho anh. Nói tới việc mấy năm nay anh làm từ thiện, anh nói “Giúp bà xã hoàn thành tâm nguyện.” Nói tới lý do vì sao còn trẻ như vậy đã rút khỏi giới giải trí, anh nói “Bởi vì bố vợ yêu cầu con rể phải là tổng tài bá đạo.” Giải trí Tinh Chu khóc…. Cho nên anh đều vì vợ của mình sao? Vậy chúng tôi và fan thì làm sao bây giờ? Phỏng vấn xong, fan và phóng viên đều nhìn thấy nam thần của họ ngồi xổm xuống cột dây giày cho Lưu Tử Đồng, Lưu Tử Đồng chống tay lên vai Lâm Đế, bất đắc dĩ nói “Sớm biết vậy đã không đi giày trắng, xấu.” Lâm ảnh đế “Rất đẹp.” Phóng viên “…….” Fan “…….”….. Danh sách chương Chương 1 Gặp nhau Chương 2 Họa sĩ Chương 3 Vẽ tranh Chương 4 Cứu nguy Chương 5 Tây trang Chương 6 Tôi muốn đi thăm ban Chương 7 Thành phố điện ảnh Chương 8 Kem Chương 9 Cưỡi ngựa Chương 10 Triển lãm tranh 1 Chương 11 Triển lãm tranh 2 Chương 12 Đàn ông hoang dã Chương 13 Giang Lâm tham ban Chương 14 Ừ Chương 15 Thích em sao Chương 16 Trợ lý nhỏ ra mắt Chương 17 Ba ly say Chương 18 T . T Chương 19 Tá vị Chương 20 Bạn trai – Bạn gái Chương 21 Náo loạn Internet Chương 22 Về nhà Chương 23 Thân thế Chương 24 Dẫn bạn gái về nhà Chương 25 Trượt tay Chương 26 Để anh nghỉ ngơi một lúc Chương 27 Tiệc rượu Chương 28 Tỉnh rượu Chương 29 Đóng băng Chương 30 Say ở nhà người khác Chương 31 Triển lãm tranh của Chu Mễ Nhã Chương 32 Tranh của La Dịch Chương 33 Sách hướng dẫn dỗ dành Chương 34 Đi dạo phố Chương 35 Tụ hội Chương 36 Mạt chược Chương 37 Cất giữ tranh Chương 38 Đêm 28 Chương 39 Cậu bị thừa rồi Chương 40 Dấm Chương 41 Thật mẹ nó keo kiệt Chương 42 Bộc lộ tâm tình Chương 43 Công bố Chương 44 Bệnh viện Chương 45 Lâm lão gia tử tỉnh lại Chương 46 Mồng hai Chương 47 Chương 48 Chúc tết mồng hai Chương 49 Đại viện tử Chương 50 Trả lại cho tôi Trọn bộ Truyện Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh “cập nhật ngày 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment
bức tranh em vẽ vì anh